Vẫn biết rằng phận đàn bà, "Ghen tuông thì cũng người ta thường tình". Nhưng ghen cũng phải... văn minh. Sao cho đạt lý thấu tình mới ngoan!. Một là hợp, hai là tan. Hết duyên, còn phận, còn nàng, còn ta. Trăm năm trong cõi người ta. Ghen tuông là chất phụ gia cuộc đời!... !@!@!
ảnh minh họa
Trăm năm trong cõi người ta
Có rất nhiều kiểu đàn bà đánh ghen
Thông thường vợ chẳng "ăn nem"
Chồng lại "ăn chả" nhem nhem tối ngày!
Vợ nào chịu được cảnh này
Cho nên mới phải ra tay với chồng
Trời ơi! Ghen lộn ghen lồng
Mắng nhiếc, xỉ vả làm chồng chói tai:
Từ mặt mo đến mặt dày
Bao lời "có cánh" phen này tuôn ra...
Đánh ghen cũng bởi thêm bà
Quyết cho tan cửa nát nhà mới thôi
Bồ bịch là chuyện tày trời
Chồng ta mà dám có người "cướp" đi
Phen này không nhất thì nhì
Phải cho tình địch có đi không về
Áo quần cho nó tua te
Túm đầu cắt tóc, chị đè biết tay
Bảo cho cái con ranh này
Buông ngay chồng chị thì mày còn cơ
Nếu mày vẫn "lơ tơ mơ"
Chị dùng a - xít tạt cho mờ đời
Thiên hạ có người làm rồi
Chị đây không sợ, "tù ngồi" cũng cam!
Có bà lại đến cơ quan
Chồng đang làm việc làm toang cả nhà
Bồ bịch cứ tưởng đâu xa
Hóa ra tại đó, người ta dạy rồi!
Khôn nhà dại chợ chồng ơi
Tiền đem cho gái có đòi được không?
Phen này sự nghiệp đi tong
Sếp chẳng ra sếp, chồng không ra chồng
Giờ dám bồ bịch nữa không
Nếu còn tái phạm, tôi còn đến đây
Để cho sự thật phơi bày
Những ai bồ bịch mặt mày lòi ra!
TẶNG CÁC BÀ VỢ HAY GHEN
Ghen tuông mới mẻ gì đâu
Trước em thiên hạ từ lâu ghen nhiều:
Tuần Ti Đào Huế trong chèo
Hoạn Thư khuynh đảo Truyện Kiều một phen
Tranh Hồ giấy mỏng mực đen
Nhọn dài mũi kéo đánh ghen quanh chồng...
Thương nhau ấp lạnh quạt nồng
Học đòi sư tử Hà Đông làm gì?
Em từng đổi mới tư duy
Ghen tuông quá cũ vất đi mới là
Chồng mình tài giỏi hào hoa
Mới em kia thích mới bà nọ mê
Hay gì kẻ ghét người chê
Thích chi thui thủi đi về một thân.
Mùa xuân ừ nhỉ mùa xuân
Thiên nhiên cây lá muôn phần tốt tươi
Ước đi chỉ thấy nụ cười
Về nhà luôn được gặp người...không ghen.
KHI CON TRAI GHEN Tác giả: Thành Trung
Em giờ là của riêng tôi
Bản quyền em đã giao tôi giữ rồi
Em là hoa đẹp xứ này
Sắc hương trời phú chỉ mình em thôi
Để anh chiêm ngưỡng, chỉ anh...
Và anh không muốn hương này bay xa
Sắc hoa chẳng thích ai nhìn
Có kẻ đa tình dòm ngó, anh lo
Em đừng để gió ghé thăm
Mang đi, ong bướm đánh mùi, vãng lai
Vắng anh em chớ cười duyên
Cũng đừng nghiêng nón, người ta hiểu nhầm
Ra đường chớ có lẳng lơ
Về nhà, đêm ngủ cũng đừng chiêm bao...
Đừng nhìn về chốn xa xăm
Cũng đừng tơ tưởng..., chỉ mình anh thôi
Bây giờ anh mới mở lòng
Vì yêu em quá, gối đầu chữ ghen
Em là hoa của riêng anh
Mai mốt lỡ tàn, anh sẽ tân trang
Nên em phải giữ em ơi !
Đừng để hương sắc bay xa khỏi tầm
Đêm về đừng tắm dưới trăng
Cuội mà nhìn thấy còn đâu bản quyền.
THƠ VUI: VỢ GHENTác giả: Anh Nhớ
Gà nào chẳng sợ ngắm xôi
Đàn ông sợ vợ thường thôi ngại zề
Cãi vợ chỉ có ra đê
Vợ ghen thì nát lòng mề như chơi
Sinh ra phụ nữ ông trời...
Cài trong ổ cứng sẵn rồi tính ghen
Nhiều ông vợ đẹp như tiên
Lắm thằng có vợ tính hiền như nai
Vợ tôi chúa tể muôn loài
Dù xinh hay xấu nhưng roài vẫn ghen
Có cô ghen kiểu nhỏ nhen
Không cho chồng ngắm những em chân dài
Dù cho trong ảnh hay ngoài
Cố tình vi phạm...sẽ cai sữa bình
Nên chồng muốn ngắm gái xinh
Chờ vợ đi vắng..rồi rình nhà bên
Phổ biến nhất kiểu đỏ đen
Chảm nhầm hơn sót những em quanh chồng
Chồng mà xí xớn..vặt lông
Bà lột quần áo thả rông giữa đường
Phòng nên xin số nhà thương.
Ai mà chậm trễ thiên đường gọi tên
Thứ ba là một kiểu ghen
Ẩm ương giống mụ vợ em ở nhà
Chỉ cần thấy gái đi qua
Tim chồng lỡ đập nhanh là...lên cơn
Ở nhà có lẽ tốt hơn
Ai thanh niên cứng viết đơn xin chào
Thứ tư ghen kiểu học cao
Thả chồng thoải mái má đào xung quanh
Nhìn vào chồng rất có danh
Về nhà rửa bát rồi nhanh giặt đồ
Trông con cơm nước để cho
Vợ yêu lướt web pờ rồ cao tay
Anh nào có vợ như này
Thành ô-sin sẽ một ngày không xa
Sinh ra lọ để cắm hoa
Như đàn ông để đàn bà yêu thương
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời thấy gái dễ thương không nhòm
Thằng khôn trốn vợ thả bom
Thằng ngu xí xớn vô hòm như chơi
Hình như vợ sắp về rồi
Xin chào các bạn..giờ tôi lau nhà.
THƠ VUI: NGƯỜI TÌNH HAY GHENTác giả: Chưa rõ
Tôi đây có một người tình
Đẹp như hoa hậu ai nhìn cũng khen
Nhưng nàng có tính hay ghen
Không nghe giải thích chẳng thèm hỏi han
Thấy tôi đứng cạnh một nàng
Từ xa liếc dọc nhìn ngang một hồi
Tức thì tìm chỗ không người
Búa rìu sấm sét thân tôi tơi bời
Mặc tình nàng véo nàng thoi
Chẳng cho tôi được một lời biện minh
"Anh là một kẻ bạc tình
Nay ôm cô nọ mai nhìn cô kia
Tôi đây chẳng muốn sẻ chia
Không yêu thì cứ chia lìa cho xong"
Cạn lời nước mắt tuôn dòng
Khiến tôi cũng thấy cõi lòng nao nao
"Lòng này trước cũng như sau
Anh và cô ấy đâu nào có chi
Bạn bè chung một công ty
Gặp nhau nói chuyện có gì mà ghen"
Tưởng đâu đã hết đổ ghèn
Bỗng dưng nàng lại một phen nổi khùng
Vung tay tát một cái ĐÙNG
Trời xoay đất chuyển muốn bung quai hàm
"Đừng mong chối tội kêu oan
Anh và cô ây rõ ràng ôm hôn
Lại còn nhất quyết không buông
Tôi mà không đến thì còn tới đâu"
Nén đau giải thích đuôi đầu
"Em ơi sự thật phải đâu như vầy
Tình cờ gặp gỡ nhau đây
Dăm câu chào hỏi có gì bận tâm
Thấy người sơ ý trượt chân
Thuận tay anh đỡ một lần mà thôi
Kẻ đây người đó cách vời
Làm gì có chuyện hôn môi cận kề"
Nghe lời lòng hết u ê
Bao nhiêu hờn giận thôi thì bỏ qua
"Tại anh phong độ hào hoa
Nên em mới sợ người ta giựt giành
Đời này chỉ có mình anh
Vì yêu nên mới hoá thành hờn ghen
Đôi ta vẹn một lời nguyền
Mong cho vững nợ bền duyên kiếp này"
Ghen như nàng cũng hay hay
Giúp tôi khỏi sợ sa lầy trăng hoa
Lại thêm dư vị tình ta
Lâu lâu ngắt véo cũng là vui vui
Chắc là đất khiến trời xui
Phong lưu lại gặp một người hay GHEN..!!
VỢ ƠI, ĐỪNG GHEN NỮA!
Vợ ơi! Tôi ghét emBởi vì em quá đáng
Suốt trưa, chiều, tối, sáng
Hai tư giờ em ghen !
Hình như là thói quen
Khi điện thoại tôi đến
Em hổn hà hổn hển
Vồ lấy xem của ai.
Những khi tôi thở dài
"Nhớ ai mà mơ mộng?"
Tôi thẫn thờ ra cổng
Lại nghĩ hẹn em nào.
Tôi chán ngán biết bao
Trở thành kẻ nói dối
Với em không có lỗi
Sao em cứ ghen tuông
Làm cuộc sống đời thường
Tôi vô cùng áp lực
Tôi chui vào Facebook
Để xả những ưu phiền
Biết là YÊU mới GHEN
Nhưng nhẹ nhàng thôi nhé
Yêu thương tôi như thế
Giữ tôi bằng tình yêu
Giữ tôi bằng sớm chiều
Ân cần và chăm sóc
Sẻ chia bớt khó nhọc
Những lúc tôi khó khăn
Thì tôi chẳng phân vân
Trong bộn bề cuộc sống
Cũng có khi xao động
Nhớ em sẽ quay về !!!
(Bút danh: Mưa Mùa Hạ)
TỪ NAY EM KHÔNG THÈM GHEN NỮA
Yêu anh em vẫn đợi chờBao nhiêu năm tháng bây giờ là đây
Tại sao anh lại đổi thay
Để cho em phải leo dây dài dài
Phải anh đổi trúc thành mai
Nguồn cảm giác lạ bên ngoài nữa chăng
Không ngờ anh lại lăng nhăng
Mập mờ còn lại nhập nhằng đó sao
Yêu anh tình thắm dâng trào
Đi ra vào nhớ anh nào có hay
Vì anh còn mải đắm say
Và vui với mối tình này phải không
Em như con sáo sang sông
Lẻ loi một bóng trên đồng bơ vơ
Yêu anh em chẳng nghi ngờ
Để cho kết cục bây giờ là đây
Thôi đành đàn đứt mất dây
Nhìn anh say đắm ngất ngây bạn t-ình
Em quay về bóng một mình
Trả anh tất cả cuộc tình đã qua
(Tác giả: Hoa Chu Văn)
THƠ VUI: GHEN TUÔNG LÀM CHI
(Gấu ông kính tặng gấu BàGấu Bà hỉ hả đi ra đi vào)
Đã bảo không ghen, thôi chẳng ghen
Ghen tuông, có vẻ thật ươn hèn
Hao tâm, khổ tứ, lòng đau thắt
Mặc kệ thây đời, chuyện đỏ đen !
Đã bảo không ghen, sao mà ghen !
Người ta ngay thẳng, sáng như đèn ?
Gặp nhau vui vẻ hay ho thế ?
Hỏi chút mà thôi, đâu có ghen !
Đã quyết không ghen, nhất quyết không
Bà đi chơi lẻ, trát môi hồng !
Ở nhà bia bọt ông gù gật
Mở xem phim mát, sướng nhất ông !
Cứ để mấy bà tụ tập vui
Đi đi cho rảnh, kệ thây tui
Ra mà hóng hớt cùng trai trẻ
Về nhớ lau môi, mép phải chùi !
Đây thì đi ngủ, bà có về ?
Chìa khóa góc tường, cạnh bụi tre
Tắt xe đầu ngõ, đừng kêu cửa !
Đừng có chong đèn, nhớ đó nghe !