30/6/18

Phật tính như một ngọn đèn, dù ta không nhìn thấy người thì người cũng sẽ thấy ta

Câu chuyện về ông lão bị mù cầm đèn soi đường cho người khác sẽ khiến bạn ngộ ra nhiều điều.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Vị tăng nhân khổ hạnh đi vào trong một con hẻm nhỏ, ông nhìn thấy có một ngọn đèn đang lóe lên những tia ánh sáng vàng nhạt yếu ớt, từ chỗ sâu con hẻm tĩnh lặng chầm chậm chiếu đến. Một người dân làng nói: “Thằng mù đến rồi”. Mù ư? Vị tăng nhân khổ hạnh ngẩn người ra, ông hỏi một người dân làng bên cạnh: “Người xách chiếc đèn lồng đó, có thật là bị mù hay không?”.

Đáp án ông nhận được là “Đúng thế”.

Vị tăng khổ hạnh nghĩ mãi vẫn không sao hiểu được. Một người đã mù cả đôi mắt, anh ta căn bản là không có khái niệm ban ngày hay ban đêm. Anh ta không thấy được núi cao nước chảy, cũng không thấy được thế giới vạn vật xanh đỏ tím vàng. Anh ta thậm chí không biết được ánh đèn là như thế nào nữa, thế nên anh ta xách theo chiếc đèn lồng như vậy, há không phải để người ta cười chê hay sao?

Chiếc đèn lồng đó mỗi lúc một gần hơn, ánh đèn leo lét dần dần từ trong nơi sâu của con hẻm di chuyển đến ngay dưới chân vị tăng nhân. Vị tăng nhân nghĩ mãi không hiểu, hỏi: “Dám hỏi thí chủ, cậu có thật là một người mù không?”.

Người mù tay đang xách chiếc đèn lồng nói với ông: “Đúng vậy, ngay từ lúc đến thế gian nay, hai mắt của tôi chỉ thấy một màu tối đen”.

Tăng nhân hỏi: “Nếu cậu đã không thấy được gì cả, thế còn xách theo chiếc đèn lồng làm gì?”.

Người mù nói: “Hiện giờ là trời tối phải không? Tôi nghe nói rằng, trong đêm tối không có ánh đèn chiếu rọi, thế thì mọi người trên khắp thế gian cũng đều giống như tôi vậy, cái gì cũng không nhìn thấy, vậy nên tôi nguyện ý thắp sáng một ngọn đèn này”.

Vị tăng nhân như hiểu ra gì đó, nói: “Thì ra cậu thắp đèn là vì để chiếu sáng chomọi người”.

Nhưng người mù lại nói: “Không, tôi là vì chính bản thân tôi!”.

“Vì chính bản thân cậu ư?”. Vị tăng nhân lại ngây người.

Người mù kia chậm rãi nói với vị tăng nhân: “Có phải ông từng đi trong đêm tối mà bị người đi đường khác đụng phải?”.

Vị tăng nhân nói: “Đúng vậy, chính ngay lúc mới nãy, tôi còn không cẩn thận bị hai người khác đụng phải”.

Người mù nghe xong, bèn bình thản nói rằng: “Còn tôi thì lại chưa từng bị đụng bao giờ. Tuy nói tôi là người mù, cái gì tôi cũng không nhìn thấy được, nhưng khi tôi xách theo chiếc đèn lồng này, vừa soi đường cho người khác, hơn nữa càng là để người khác trông thấy tôi. Như vậy, họ sẽ không bởi vì không nhìn thấy mà đụng phải tôi nữa”.

Vị tăng nhân khổ hạnh nghe xong, như chợt ngộ ra điều gì đó, ngửa mặt lên trời thở dài rằng: “Ta đi khắp chân trời góc biển, bôn ba khắp nơi để tìm Phật, thật không ngờ Phật chính ở ngay bên cạnh ta. Thì ra Phật tính chính như một ngọn đèn, chỉ cần ta thắp sáng nó, dù ta không nhìn thấy Phật, thì Phật cũng sẽ nhìn thấy ta thôi!”.

“Vì người” cũng là “vì mình”. Bởi vì muốn “vì người” thì trước hết bạn phải đủ mạnh mẽ để đứng trên đôi chân của chính mình. Bạn phải có đủ tự tin và nội lực để sống với những gì bạn . Bạn sẽ không thể “vì người” khi bạn không có sự chính trực tồn tại bên trong mình. Chính trực nghĩa là làm những điều bạn nói. Kể cả khi không có ai quan sát bạn, thì bạn vẫn sẽ làm. Đó gọi là chính trực. Chính vì thế, muốn “vì người” thì bạn cần phải “vì mình” thật sự. Một khi bạn đạt đến ngưỡng nhất định, bạn đã “vì mình” một cách thành công rồi đó.

Khi bạn “vì người”, sẽ có ngày “người” quay lại “vì bạn”. Nói gì thì nói, chắc chắn trong cuộc sống sẽ có lúc bạn gặp phải những thử thách mà bạn chỉ có thể vượt qua khi có sự hỗ trợ từ người khác. Vậy ai sẵn sang giúp đỡ bạn vô điều kiện trong những tình huống như vậy? Chỉ có “người” mà thôi J. Chúng ta sống trong cuộc sống này, gặp nhau thì cũng coi như là có duyên và nợ. Và chúng ta sẽ luôn nợ nhau, bởi vì đơn giản chúng ta không bao giờ thoát khỏi sự quan tâmvà yêu thương của người khác.

» 4 điều Phật dạy làm người nghìn năm vẫn còn nguyên giá trị
» 5 điều ai cũng hối tiếc khi nhắm mắt xuôi tay

Related Posts:

  • ‘Cười sặc’ khi bắt gặp những kẻ kỳ quặc nơi công cộngỞ nơi công cộng thường xuất hiện những con người "kỳ quặc" khiến cho người xung quanh không khỏi bật cười. Việc của ai người đấy làm, miễn sao không ảnh hưởng đến nhau. Cổng bé thế này làm sao đi qua được đây? Thong thả đọ… Read More
  • Truyện tranh Tam quốc hài (7): Sự thật về Xích ThốXích Thố là tên của một con vật chạy không biết mệt mỏi, nhanh hơn bất kỳ con ngựa nào, vậy trông nó ra sao? Ảnh minh họa » Truyện tranh Tam quốc hài (6): Chân ‘rung’ Đổng Trác » Tối cười: Bực mình vì bạn trai quá … Read More
  • Trưa cười: Giá nước trên tàu hỏaMời quý vị và các bạn thư giãn buổi trưa với mẩu truyện cười: Giá nước trên tàu hỏa. ảnh minh họa Chàng trai hỏi nhân viên tàu hỏa: - Chị ơi chai nước suối này bao nhiêu tiền thế? - 30 đồng nhé em! - Chai bao nhiêu mililit m… Read More
  • Hết thảy duyên trên đời đều chỉ trả một chữ ‘nợ’Mỗi người, mỗi việc đến với ta trên đời đều do chữ duyên, nhưng chữ duyên ấy lại đến từ chữ "nợ". Ảnh minh họa Nhân sinh ngắn ngủi, gặp nhau hẳn là có duyên Sống trên đời này, được sống cùng người thân, được học hành cùng bạ… Read More
  • Truyện ngắn: Cơn mưa hụt hẫngNàng đã hình dung rất lâu về cơn mưa ấy. Một cơn mưa ồn ào và xối xả. Chớp giật ngang trời và gió xoáy điên cuồng. Từng đám mây đen che tối sầm trời. Từng vốc lá ném tơi bời vào người. ảnh minh họa Đó là lúc nàng dắt xe ra k… Read More