Bố mẹ nói anh chỉ vì tài sản nhà tôi thôi, trong khi anh lo lắng cho tôi biết bao nhiêu, bố mẹ ở quê có bao giờ biết.
Ảnh minh họa
Anh và tôi quen nhau được gần 2 năm. Tôi là sinh viên, còn anh đã đi làm. Tổng lương của anh đối với một sinh viên vừa ra trường là khá cao. Thật sự tôi cảm thấy anh gần như "soái ca" mà các chị em vẫn hay nói trong truyện ngôn tình, chỉ có khác là nhà anh không khá giả. Kiến thức anh rất rộng, cứ như từ điển bách khoa toàn thư của tôi vậy.
Anh luôn nâng niu và lúc nào cũng lo tôi ra ngoài sẽ bị người ta ức hiếp vì anh thấy tôi khờ lắm. Anh bảo đi làm rồi sẽ ráng góp vốn đến khi cưới nhau, cho tôi mở gì đó kinh doanh làm chủ, sợ tôi đi làm công cực nhọc. Anh là người vui tính, hoạt bát, dễ chịu, tốt với mọi người. Anh chưa hề để tôi phải ghen với ai cả, dù họ có xinh hơn tôi. Thật sự, tôi rất yêu và chỉ muốn cưới anh nhưng bây giờ tôi khổ tâm lắm.
Nhà tôi kinh doanh có tiếng ở tỉnh. Đợt vừa rồi, thấy yêu nhau cũng lâu và xác định muốn làm vợ anh nên tôi định dẫn anh về ra mắt gia đình. Khi tôi vừa thưa chuyện về anh, bố mẹ liền hỏi nhà anh kinh doanh gì, rồi vì gia cảnh nhà anh mà bố mẹ tôi không chấp nhận hai đứa yêu nhau. Bố mẹ nói rằng anh đến với tôi chỉ vì tài sản nhà tôi thôi, trong khi từ trước giờ anh lo lắng cho tôi biết bao nhiêu, bố mẹ ở quê có bao giờ biết được đâu. Bạn bè tôi trên này, tôi cũng không cho ai biết gia cảnh nhà mình, luôn sống tiết kiệm, ở phòng ghép, đi làm thêm và nói bố mẹ chỉ là nông dân bình thường ở quê.
Đêm nào tôi cũng khóc vì cha mẹ phản đối chuyện này dữ quá. Mọi người cho tôi biết giờ phải làm như thế nào? Tôi chỉ muốn cuộc sống bình thường có anh như những ngày trước và được lấy anh làm chồng.