23/8/17

Vợ là nhà, đừng biến nhà thành quán trọ hợp tan mỗi ngày

Nhà chỉ có thể ở yên đợi anh về, nhà chạy theo anh thì đã không còn là nhà nữa. Anh cứ đi không về, nhà sẽ trở thành nhà hoang, mái ấm sẽ trở thành hoang tàn mục rửa.

 Đừng mải miết ở ngoài kia mà quên rằng em và con vẫn luôn đợi anh trở về…- Ảnh minh họa: Internet
 Đừng mải miết ở ngoài kia mà quên rằng em và con vẫn luôn đợi anh trở về…- Ảnh minh họa: Internet

Chồng ơi, dạo gần đây em luôn tự hỏi mình, chồng đang ở đâu, chồng đang đi với ai? Em đã luôn tự dằn vặt mình những câu hỏi chẳng thể tìm lời đáp cho mình như thế. Em không thể cứ lấy vài phút rảnh rỗi ít ỏi của chồng để hỏi anh những câu như thế. Em lại càng không muốn mình trở thành người vợ luôn phải chất vấn chồng. Em sẽ không như thế, nếu em không biết sự hiện diện của người phụ nữ kia…

Vợ chồng mình lấy nhau cũng đã gần 5 năm rồi, hai cô công chúa cũng ra đời ngoan ngoãn. Em luôn biết, hôn nhân có sức bào mòn những mặn nồng son trẻ. Người ta yêu nhau bao nhiêu, rồi cũng hóa nghĩa tình, bởi trách nhiệm và gồng gánh của hôn nhân. Em không trách có khi chồng dần quên đi những ngày kỷ niệm của chúng ta, cũng ít khi ở nhà cùng mẹ con em. Chồng còn lao đao với cơm áo gạo tiền, với sự nghiệp công danh. Em luôn tôn trọng mọi ước mơ và khao khát của chồng. Chỉ là, đừng để em phải nghi ngờ và ghen tuông với bất kì người phụ nữ nào ở bên chồng. Đừng cứ cãi nhau là bỏ đi. Đừng mải miết nghêu ngao đâu đó mà quên rằng em và con vẫn luôn đợi anh trở về…

Chồng có còn nhớ, khi anh cầu hôn em, đã nói gì không? Em luôn nghĩ rằng dù là 5 năm, 10 năm hay 20 năm nữa, em vẫn luôn nhớ khoảnh khắc đó. Anh bảo rằng, hãy là nhà của anh, là nơi anh luôn muốn bảo vệ và trở về. Giây phút đó, em đã luôn tự tin rằng em bằng lòng, thế nào cũng nguyện ý. Chỉ cần là anh, ngôi nhà là em sẵn sàng đợi anh về để bảo bọc và yêu thương. Những năm tháng hôn nhân dần cuốn phăng không ít những mộng mơ nơi em ngày đó. Dù em vẫn một lòng là nhà để đợi chờ anh quay về, nhưng liệu anh có còn nhớ? Hay những cuộc cãi vả khiến anh bỏ nhà đi bất cứ lúc nào.

Anh ơi, nhà không thể chạy theo anh được. Anh đi được một lần, em đuổi theo, thì đến lần sau, em còn biết thế nào? Nhà chỉ có thể ở yên đợi anh về, nhà chạy theo anh thì đã không còn là nhà nữa. Anh cứ đi không về, nhà sẽ trở thành nhà hoang, mái ấm sẽ trở thành hoang tàn mục rửa. Vợ cũng như thế, vợ không thể cứ cả đời chạy theo để giữ chồng. Tay vợ cũng yếu mềm lắm, sao níu được chồng cả đời? Chồng cứ không về, vợ rồi cũng hao gầy bất hạnh. Hết thảy, vợ cũng chỉ mong, có chăng là chồng có đi nơi đâu, gặp bao người, lung lay với bao cám dỗ thì vẫn muốn về với vợ. Là nghĩa tình vợ chồng sắc son kéo chồng về. Có như thế thì nhà mới có thể đứng vững. Có như vậy thì chồng mới còn muốn quay về mà chở che và yêu thương nhà.

Vợ cũng chỉ mong, có chăng là chồng có đi nơi đâu, gặp bao người, lung lay với bao cám dỗ thì vẫn muốn về với vợ. Là nghĩa tình vợ chồng sắc son kéo chồng về - Ảnh minh họa: Internet

Anh biết không, điều mọi người vợ trên thế gian này muốn quả thật không nhiều. Họ không mong chồng họ cứ phải giàu sang, chức cao vọng trọng hơn người. Với họ, chỉ cần chồng xem họ là duy nhất, sẵn sàng vì họ mà không dây dưa với cám dỗ thì đã là hạnh phúc rồi. Và với phụ nữ, họ cũng không muốn ghen tuông, nghi ngờ hay thậm chí là đánh ghen. Những phiền hà đó vốn chỉ đem lại tổn thương cho phụ nữ. Họ bất an, cũng chỉ vì thiếu thốn an toàn và lòng tin ở người đàn ông của mình. Em cũng chỉ là một người vợ đơn giản như thế. Không mong điều gì xa xỉ cầu kỳ, chỉ cần chồng để em thấy, em là nhà duy nhất và không thể thay thế của chồng.

Làm ơn, đừng để trong mắt người khác, em chỉ là nhà trọ, để chồng trở về phút chốc rồi lại nghêu ngao với cám dỗ tiếp tục, mà vô tâm lạnh nhạt, được không?

Related Posts: