Anh con trai của chủ nhà cứ đề nghị cô ô sin mới đến làm cởi đồ thay giúp. Cô gái mới 17 tuổi nghe theo để rồi…
ảnh minh họa
Nếu có nhiều chuyện xảy ra mà ta không thể nào lường trước được. Cũng giống như chuyện của cô cũng vậy dù rằng bị lừa gạt và phải cay đắng ngậm ngùi chịu tủi nhục.
Mới 17 tuổi, cái tuổi mà những bạn đồng trang lứa vẫn còn đang ngồi học trên ghế nhà trường và có được một cuộc sống sung túc đủ đầy thì em lại không có được may mắn như thế. Em đi làm cho một nhà người, hồi đó 17 tuổi thì đã hay biết gì đâu.
Quá nghèo, gia đình em quá khó khăn, dưới em còn đến 3 đứa em nhỏ cần được học hành. Em nghỉ học từ sớm khi mới lên lớp 10 để đi làm nghề. Sau rồi lương không đủ nuôi mình chứ đừng nói là phụ giúp bố mẹ. Cũng vì lẽ đó nên em đã nghỉ và xin làm ô sin cho nhà người ở dưới thành phố.
Nơi đó có được một cuộc sống thoải mái, em đã tin rằng tương lai mình sẽ tốt hơn với mức lương cao hơn nhiều so với những công việc khác mà không những thế em còn có được một nơi ở, được ăn mà không lo lắng gì.
Lần đầu làm ô sin, với em cái gì cũng bỡ ngỡ. Bản thân em chẳng biết điều gì và cũng không biết rằng mình thiếu những gì. Em cứ cố gắng tận tụy chăm chỉ để làm việc thế thôi chứ cũng nào còn cách nào khác. Chỉ có 1 điều rằng nhà em làm ô sin còn có cậu con trai của chủ nhà hơn em gần 10 tuổi. Anh ta bị tai nạn nên bị liệt nằm nhà. Bác sĩ bảo có cơ hội tiến triển nên em được thuê về cũng để chăm sóc anh ta nữa.
Cuộc sống của em sẽ yên bình nếu như không có biến cố lớn của đời người ấy xảy ra khiến toàn bộ cuộc đời của em chuyển theo một ngã rẽ khác.. Em đã chăm chỉ phục vụ anh ta với hi vọng anh ta sẽ nói tốt cho em để em được giữ lại làm việc. Nhưng rồi gần 1 tháng sau đó, em thậm chí còn chưa được nhận lương lần đầu đã phải bỏ đi.
Ngày hôm đó em vẫn nhớ như in. Hôm ấy trong khi cả nhà đi vắng chỉ có em với cậu chủ ấy ở nhà. Cũng vì thế em lên ngồi trò chuyện với cậu chủ đang nằm liệt giường. Tin tưởng cậu ấy không thể làm gì được mình nên sẽ không sao cả. Để rồi khi cậu chủ nhờ cậy:
- Em ơi cởi đồ giúp anh tắm cho anh với.
- Nhưng việc này bình thường do vú nuôi làm, em… em không biết.
- Nhưng anh khó chịu lắm rồi, giúp anh đi.
- Em….
- Cởi giúp anh đi em, anh liệt hết người có mỗi chỗ ấy không liệt mà em cũng không giúp anh nữa sao??
- Được rồi để em giúp anh vậy.
Bỏ được quần, được áo của anh ta ra thì em giật mình hoảng hốt khi cả cơ thể ấy đổ sầm vào người mình. Em hét lên trong hoảng sợ rồi năn nỉ:
- Không phải anh bị liệt sao??
- ừ đúng rồi, anh liệt nhưng từ ngày em đến anh hết liệt rồi.
- Em xin anh đừng hại em, em thật sự không biết gì cả.
- Không sao, không biết thì để anh hướng dẫn là biết hết ấy mà.
- Em xin anh…
ĐÁM CƯỚI KỲ DIỆU CỦA ĐÔI VỢ CHỒNG BỊ LIỆT CẢ ĐÔI CHÂN
Không xin xỏ được, không thể nào chống cự được với sức mạnh của một người đàn ông khỏe mạnh, em gục xuống khóc mà không còn làm gì nữa. Bởi vì em biết mình không thể làm gì hơn rồi.
Sau khi thỏa mãn xong anh ta nhìn em cười mỉa mai rồi đi mặc lại quần áo để em ngồi đó thẫn thờ với gương mặt không thể nào hoảng sợ hơn. Em hoảng hốt thu dọn quần áo rồi lếch thếch bỏ đi. Thật cay đắng cho số phận của em. Em chỉ mới 17 tuổi, cái tuổi đáng nhẽ ra em phải có được cuộc sống thoải mái của một cô gái đang ở tuổi ăn tuổi học. Vậy mà cuối cùng em đã phải chịu đắng cay ngay ở cái tuổi này.
Tổn thương mà em phải chịu rồi không biết sẽ thế nào đây. Thật sự bản thân em không thể nào mà không khóc cho được. Giờ mọi chuyện cũng đã quá đắng cay rồi. Lang thang đi khắp con đường, em thật sự không biết rồi tương lai của mình sẽ ra sao. Thật sự em không biết những ngày tiếp theo sẽ ra sao nữa.
Mẹ ép vợ bị liệt phải ly hôn người vợ tội nghiệp đã nói một câu khiến cả nhà chồng phải hôi hận