Khi xe đang lăn bánh trên đường bỗng dưng anh đi chậm lại khi thấy 1 cô gái đứng co ro bên đường, anh nghĩ bụng:
ảnh minh họa
– Trời nóng như đổ lửa sao cô này lại cứ sun lại như lạnh lắm ấy nhỉ, làm gái mà thế này thì ai dám ngủ cùng.
Anh nhếch mép cười định lao xe đi nhưng khi lướt qua anh thấy 1 khuôn mặt khá nhợt nhạt như sắp ngất đến nơi đã thế cô ấy còn có mái tóc đen dài cuốn hút và đôi chân dài miên man rất đẹp. Phanh két xe anh dừng lại bên đường:
– Này cô em, cô ốm hay sao thế, có muốn lên xe không??
Cô ta đứng 1 lúc rồi tặc lưỡi lên xe, nhìn cô ấy vừa run vừa vã hết mồ hôi anh đoán chắc cô ta bị cảm lạnh.
– Làm nghề này lao lực quá cũng không tốt đâu em à, phải biết giữ gìn sức khỏe chứ. Ốm thì nghỉ ngơi sao cứ phải cố thế này, đêm nay ở cùng anh nhé.
Cô gái nghe xong chỉ nhìn ra cửa số đôi mắt vô hồn rồi gật đầu chứ không hồi đáp gì. Qua gương anh nhận ra đó là 1 người con gái xinh đẹp, dù làm gái bán hoa nhưng có nét kiêu sa nhất định. Anh nghĩ bụng:
– Cũng phải, giờ gái dịch vụ nhan nhản em nào chả xinh tươi vì không xinh thì đại gia nào nó sờ mó tới cơ chứ.
Anh chép miệng tiếc rẻ cho những cô gái bán rẻ thân phận vì mấy đồng tiền. Nhưng chẳng phải anh cũng vài lần đi gái rồi sao, ngẫm ra anh cũng chẳng cao quý gì. Anh tự nghĩ rồi nhếch mép cười 1 mình, hôm nay tâm trạng anh không được vui nên muốn đổi gió, không ngờ lại gặp phải 1 em ốm yếu thế này.
Đến khách sạn lấy chìa khóa xong, anh dìu cô ta lên phòng, đáng lẽ gái phải dìu khách nhưng giờ thật nực cười khi giờ đây cô ta dựa hết vào người anh như thể không còn chút sức lực nào. Lên đến tầng 3 anh bế bổng cô ta đến cửa rồi vất vả tra khóa vào. Ném cô nàng lên giường anh lao vào hôn, cởi áo ra và chiêm ngưỡng bầu ngực căng tròn đó. Cô ấy nằm im không phản kháng cũng không hào hứng gì, nước mắt ứa ra:
– Sao thế cô có chuyện gì à, hay mệt.
– Tôi mệt, mệt lắm…
Cô khóc nấc lên, anh buông tay ra:
– Ừ thế nằm nghỉ đi, tôi đi tắm. Xem như hôm nay tôi xui xẻo vậy.
Đi tắm ra anh thấy cô ấy nóng ran mồ hôi cứ thế ứa ra, anh lại lóc cóc đi mua thuốc và đặt lễ tân 2 bát phở gà. Đáng lẽ anh có thể bỏ mặc cô ta ở đó trả tiền khách sạn rồi về nhưng lương tâm anh níu giữ anh ở lại. Tỉnh dậy cô thấy quần áo mình đã bịt lột sạch trên người chỉ còn đồ lót:
– Tối qua… anh đã làm gì tôi.
– Giá mà tôi có thể làm gì cô, cô ốm với sốt cao quá nên tôi cởi đồ ra lau người cho cô vì tôi thấy hồi nhỏ mẹ vẫn hãy làm thế. Cô uống thuốc đi, phở tôi mua tối qua nguội rồi nên tôi gọi bát mới cho cô rồi đấy. Cô ăn đi.
– Cảm ơn anh, thật sự anh chưa làm gì tôi chứ??
– Chắc tôi xui xẻo, chẳng mấy khi rủ gái bán hoa vào khách sạn thế mà lại gặp 1 cô ốm yếu thế này nên phải làm người tốt.
– Gái… gái bán hoa??
– Lần sau cô đừng cố nhé, mệt cứ nghĩ chứ gặp thằng nào vũ phu đêm nó hành cho mấy hiệp thì còn gì là người nữa. Cô gái nghe được liền phì cười:
– Tôi biết rồi.
Cô rửa mặt đi rồi ra ăn sáng.
– Anh quay người đi tôi muốn thay đồ.
– Ừ.
Anh quay đi, còn cô gái đó ôm đồ khỏa thân đi vào nhà vệ sinh, lau qua người rồi mặc đồ lại. Anh cười 1 mình:
– Làm gái còn ngại người ta nhìn thấy cơ thể cơ đấy, cả đêm tôi lau người cho cô mấy lần rồi còn gì.
Ăn sáng uống thuốc xong, cô gái đó chìa cho anh 1 danh thiếp:
– Cảm ơn anh đêm qua đã giúp tôi, nhưng tôi không phải gái bán hoa. Tôi làm liều lên xe anh vì quá mệt và không đủ sức đứng ngoài đường nữa. Hôm qua là ngày tôi và bạn trai chia tay, đây là danh thiếp của tôi có gì cần anh cứ gọi nhé, tôi sẽ mời anh 1 bữa để hậu ta.
– Ơ… tôi… tôi xin lỗi tôi cứ tưởng cô là…
– Không sao, cảm ơn anh rất nhiều.
Cô bước ra khỏi đó bất giác mỉm cười, lên taxi cô thở phào nhẹ nhõm:
– Ít nhất trên đời này vẫn còn người tốt.
Còn anh nhìn vào tấm danh thiếp rồi lắc đầu:
– Làm thiết kết thời trang thảo nào cô ấy xinh thế ăn mặc cũng đẹp nữa, đặc biệt bộ đồ lót thì siêu gợi cảm.
Sau đo anh có gọi cho cô vài lần nhưng thuê bao, cô ra nước ngoài học 2 năm nên không ai liên lạc được. Anh nghĩ mình bị lừa nhưng vẫn bỏ tấm danh thiếp vào ví rồi quên đi cô gái ấy. Trong 2 năm đó anh cũng yêu 1 vài cô nhưng chẳng đi đến đâu, 30 tuổi anh vẫn là chàng trai độc thân vui tính.
Xem Video: Chuyện tình kỳ lạ của chàng trai với cặp song sinh dính liền
Mọi việc cứ thế cho đến 1 hôm anh bị tai nạn rất nặng khi vừa lái xe vừa nghe điện thoại. Nhìn anh bê bết máu ai cũng hoảng sợ, điện thoại vỡ nát, nên người đi đường lục ví anh tìm xem có số người thân hay của ai đó không thì họ tìm thấy tấm danh thiếp của cô. Sau 3 cuộc gọi cô nhấc máy:
– Ôi may quá, có người bị tai nạn nhưng điện thoại anh ta bị hỏng, chúng tôi không biết gọi cho ai. Thấy danh thiếp của cô nên gọi cho cô, cô có thể đến đây được không tình hình anh ấy nguy kịch lắm.
Cô ú ớ, nhưng rồi cũng lao đến, vì nghe giọng họ không có gì là đùa giỡn, lại còn có cả tiếng xe cấp cứu nữa. Đứng trước anh cô sững sờ:
– Là anh ư?? Anh vẫn giữ danh thiếp của tôi tại sao anh không 1 lần gọi.
Cô thanh toán viện phí rồi nín thở chờ đợi, sau 4 tiếng phẫu thuật cuối cùng anh cũng qua cơn nguy kịch. Cô mừng đến bật khóc, những ngày anh nằm bất động cô là người duy nhất chăm sóc. Ai cũng tưởng cô là vợ của anh, tỉnh dậy anh cứ ngỡ là mơ khi thấy cô rạng rỡ ngồi trước mặt:
– Sao mình lại thấy cô ấy nhỉ, chẳng lẽ là mơ.
– ANh không mơ, là em đây thật may là anh đã mở mắt ra.
Cô nhìn anh mỉm cười, tình yêu của họ cũng bắt đầu từ đó. Anh không nghĩ nhờ tấm thiếp năm xưa mà giờ anh được cứu mạng và gặp lại cô gái ấy như vậy. Anh càng không tin mình đã có thể tìm được định mệnh của cuộc đời mình, lúc này anh thực sự tin vào 2 từ ‘duyên phận’.
Giới trẻ Nhật Bản gây sốc với quan điểm "lạ" về chuyện ngoại tình