Lúc cãi nhau, tôi chửi em, nhìn em khóc mà cảm thấy tổn thương lắm nên càng yêu em nhiều hơn.
Ảnh minh hoạ
Tôi sinh ra và lớn lên ở miền Trung, đang cô đơn, không anh chị em bạn bè. Giờ tôi lông bông ở chốn Sài thành, cảm thấy bế tắc. Tôi ước thời gian quay trở lại để sửa chữa những sai lầm đã gây ra. Ba mẹ kỳ vọng về tôi quá nhiều để giờ đây tôi chẳng làm được gì để báo hiếu. Lúc tôi còn là sinh viên có quen một người con gái rất xinh, lời ăn tiếng nói khéo léo, tính tình hiền ngoan. Tiếc là tôi không biết trân trọng tình yêu mình đang có. Lúc cãi nhau, tôi chửi em, nhìn em khóc mà cảm thấy tổn thương lắm nên càng yêu em nhiều hơn. Em quan tâm tôi rất nhiều nhưng rồi cũng bỏ tôi mà đi. Tôi cảm thấy hối tiếc, đã 3 năm rồi không quen một ai nữa bởi hình bóng em cứ hiện lên trong đầu tôi như thời hai đứa còn bên nhau.
Từ ngày chia tay, tôi hay đi nhậu với bạn bè sau đó cờ bạc rồi bỏ học. Những thứ đó tôi không nghiện nhưng cũng phá không ít. Sau đó, tôi chơi game. Từ nhỏ tới lớn, tôi chưa định hướng được tương lai, luôn ham chơi, giờ này tôi nhận lấy hậu quả của mình đã gây ra. Những ngày tháng ăn chơi tôi làm cũng rất nhiều nhưng không dư một đồng nào. Tôi tiêu tiền đứa bạn thân, nó chửi tôi làm mà không biết tính toán, tôi chỉ biết im lặng. Sự im lặng đó làm tôi suy nghĩ rất nhiều và rồi tôi đã nghỉ làm chỗ đó.
Giờ này, tôi chỉ muốn tìm một công việc ổn định có chỗ ăn chỗ ở tại thành phố. Mong được các bạn cùng.