Anh ơi anh đưa em về ra mắt bố mẹ để làm đám cưới đi. Cái thai đã hơn 6 tháng rồi, nó là con trai đó anh ạ, anh ơi đừng để con mình sinh ra không có đầy đủ bố mẹ.
ảnh minh họa
Yêu nhau từ năm 3 đại học, tới khi ra trường thì Yến quyết định góp gạo thổi cơm chung với Minh sau những lời đường mật của bạn trai:
- Bọn mình vừa mới ra trường còn chưa xin được việc đúng nghề, thu nhập lại ít em về đây sống với anh cho tiết kiệm.
- Nhưng em sợ…
- Em yên tâm, xin được việc 1 năm là anh về bảo bố mẹ làm đám cưới ngay thôi. Yêu nhau hơn 2 năm rồi tình cảm của anh thế nào em hiểu rõ nhất. Chẳng lẽ em không tin anh sao.
Cuộc sống của 2 người những ngày tháng sau đó hạnh phúc vô cùng. Tuy Minh đi làm bảo vệ còn Yến làm ở quán cà phê và gia sư thêm nhưng chưa bao giờ giữa họ xảy ra cãi vã. Lúc nào cũng ríu rít như những cặp vợ chồng trẻ mới cưới vậy.
Sống chung được nửa năm thì may mắn mỉm cười với họ khi mà cả Yến và Minh đều đã tìm được một công việc có mức thu nhập ổn. Và họ lại cùng nhau bắt tay vào công việc để xây dựng một tổ ấm cho tương lai. Lúc đó Minh bảo cố gắng làm việc tích lũy 1 năm nữa rồi cưới.
Cuộc sống của 2 người những ngày tháng sau đó hạnh phúc vô cùng. (Ảnh minh họa)
Lần Đầu Ra Mắt Bố Mẹ Bạn Trai Bắt Kiểm Tra Trinh Tiết Tại Chỗ và Chồng Yêu Cầu Tôi Lên Giường
Nhưng không ngờ mới được nửa năm thì Yến chẳng may có bầu. Yến muốn giữ con và làm đám cưới vì 2 gia đình không hề phản đối mà 2 đứa lại có công việc rồi không phải quá vất vả mà sợ không lo được cho con. Ai ngờ Minh nổi đóa lên:
- Em tính kiểu gì vậy. Anh vất vả lắm mới xin được công việc này, anh phải phấn đấu thay thế được cái gã trưởng phòng dốt nát gàn dở ở công ty anh thì mình mới cưới xin được.
- Anh nghĩ sao vậy. Người ta có thế lực còn anh tay trắng đấu đá sao nổi. Em không thể bỏ con được đâu, như thế là có tội.
- Tôi không cần biết, cô tự đi mà phá ngay đi, nếu cố tình để thì đừng trách thằng này không có trách nhiệm.
Yến nghĩ có thể nhất thời Minh tức giận bắt cô bỏ, cô nghĩ mình dùng sự mềm mỏng sẽ thuyết phục được bạn trai nên cứ để cái thai lại. Nhưng thật không ngờ cô có nói thế nào thì Minh vẫn kiên quyết không chịu nghe. Dạo ấy anh ta còn cứ đi sớm về khuya, có đêm còn chẳng về nhà, Yến thì nghĩ anh ta bận công việc.
Tới khi cái thai 4 tháng rồi thì Yến lại giục bạn trai đưa về vì thai đã to, lúc này thì Minh lộ rõ mặt thật: “Tôi đã nói cô không bỏ thì cô ráng chịu. Tôi giờ đang yêu cháu gái giám đốc rồi, tôi không ngồi được cái ghế trưởng phòng thì cũng phải ngồi cái ghế phó phòng. Chứ chẳng ngu dại gì mà ôm lấy một đứa con gái nghèo khổ như cô đâu”.
Yến ngã ngửa, cô thật không thể nào ngờ được người con trai từng nói yêu thương mình hết lòng lại có thể nói ra những lời bạc bẽo như vậy. Mịnh dọn hết đồ của anh ta rồi bỏ đi mặc Yến níu kéo van xin. 2 tháng sau đó Yến mất hoàn toàn liên lạc với Minh, cô hỏi tất cả bạn bè nhưng chẳng ai biết chỗ ở mới của anh ta cả.
Yến đau đớn cùng cực nhưng vẫn muốn tìm được bạn trai cầu mong anh ta nhận trách nhiệm về cái thai để con mình có bố. Một hôm đang đi trên đường, ông trời run rủi thế nào để Yến nhìn thấy Minh đang dừng đèn đỏ ngược chiều mình. Cô vội vàng dừng xe rồi chạy lại đón đầu bạn trai quỳ xuống:
- Anh ơi anh đưa em về ra mắt bố mẹ để làm đám cưới đi. Cái thai đã hơn 6 tháng rồi, nó là con trai đó anh ạ, anh ơi đừng để con mình sinh ra không có đầy đủ bố mẹ.
- Cô cút đi, thích giữ thai thì tự mà đẻ. Mà chắc gì nó đã là con tôi, cô từng làm gái phục vụ ở quán cà phê thì tôi lạ gì nữa.
Nói rồi Minh đạp Yến ra rồi rồi ga phóng vụt đi dù vẫn đang đèn đỏ nhưng rồi người ta thấy Yến vẫn cố gượng dậy chạy theo ú ớ. Ai cũng nghĩ cô đang muốn níu kéo bạn trai, nhưng cái bụng bầu thế kia làm sao cô đuổi theo được.
Nhưng khi mà Minh đi được chừng 100 m thì bất ngờ người ta thấy khói bốc nghi ngút sau xe của Minh rồi chỉ mấy giây sau chiếc xe bốc cháy ngùn ngụt. Hóa ra lúc Minh dừng xe và phóng đi Yến đã thấy xăng chảy ra rất nhiều nên muốn chạy theo để báo cho anh ta đề phòng, nhưng anh ta lại phóng quá nhanh để chạy trốn cô.
Chiếc xe máy bốc cháy ngùn ngụt, Minh nhảy ra nhưng không kịp người anh ta bị bỏng 70% nhưng nặng nhất là mặt dù đã được đưa đi cấp cứu kịp thời. Yến vác bụng bầu vào thăm Minh trong viện: “Giờ thì xem cháu gái giám đốc có tới với anh không nhé. Tôi sẽ sinh con và nuôi con mà không cần anh đâu. Quả báo đấy anh ạ, nó đến sớm hay muộn mà thôi”.
"Chạy Mất Dép" Sau Lần Ra Mắt Nhà Bạn Trai