Một đứa trẻ chừng hơn 10 tuổi một chút, hai tay ôm hai chiếc lọ mà nhìn qua, anh biết ngay bên trong đó đựng gì. Đi sau nó là hai người, một trai một gái, nhìn họ có vẻ giống một gia đình và anh đã đoán đúng. Nhưng điều khiến anh kinh hãi hơn, đứa trẻ kia chính là đứa trẻ năm đó xin tim mà con anh chị sẽ hiến tặng.
Cầm hai lọ hài cốt trên tay, anh quỳ gục xuống, nước mắt rơi mà cổ họng nghẹn đắng lại. (Ảnh minh họa)
Sau hơn 9 tháng chờ đợi, cuối cùng thì anh chị cũng chờ được cái ngày thiêng liêng nhất, ôm đứa con bé bỏng vào lòng. Chị trong phòng sinh đau đớn, la hét, anh ở bên ngoài cũng đứng ngồi không yên. Ruột gan như có lửa đốt, anh chỉ mong cho chị sớm mẹ tròn con vuông mà thôi. Rồi tiếng con khóc vang lên, anh rơi nước mắt, ngóng đợi ở cửa phòng sinh. Bác sĩ không bế con trao tay anh mà vội vã mang con anh đi đâu đó. Anh hụt hẫng, lao theo bác sĩ theo quán tính.
Nghe bác sĩ kết luận con anh đang có vấn đề sức khỏe, anh sợ hãi vô cùng. Con anh vừa mới sinh ra đời, đã có chuyện xảy ra được rồi hay sao. Chị tỉnh dậy cũng vội tìm con, rồi nghe bác sĩ nói, chị lại ngất lịm đi. Trong cơn mê man, chị thấy chị càng cố đi về phía con thì đứa con lại càng rời xa chị. Tiếp tục tỉnh dậy, chị ôm chặt lấy anh khóc nức nở.
Nhìn anh chị loanh bên lồng kính của con ai cũng xót xa. Con chào đời mà anh chị chưa một lần được ẵm bế. Ngực căng tức sữa mà chị không cho con uống được. Chị cứ ngồi gục bên căn phòng bệnh của con, nước mắt cứ khô lại tiếp tục rơi. Vào ngày con chị tròn 7 tuần tuổi, bác sĩ thông báo với anh chị cái tin nghiệt ngã ấy. Con anh chị đã bị ung thư. Chị thấy tai mình ù đi, hình như chị chẳng nghe thấy gì đâu.
Còn anh, anh ngã gục xuống, nhìn chị. Cả anh và chị đều câm lặng, không ai nói được với ai câu nào. Những ngày sau đó, cuộc sống của anh chị chìm trong một màu tăm tối. Nhìn con còn quá nhỏ mà phải gồng mình lên chống chọi với bệnh tật, lòng anh chị đau như cắt. Ngay khi ấy, bác sĩ có với anh chị một đề nghị khủng khiếp khác:
Trong cơn mê man, chị thấy chị càng cố đi về phía con thì đứa con lại càng rời xa chị. (Ảnh minh họa)
- Thời gian sống của cháu chỉ còn tính được bằng từng ngày. Nhưng anh chị ạ, chúng tôi biết, mất con, anh chị đau đớn vô cùng. Nhưng đừng để cháu ra đi trong vô ích, có một cháu nhỏ khác bị bệnh tim bẩm sinh, đang chờ được ghép tim để tiếp tục cuộc sống. Con anh chị tuy ung thư nhưng vẫn mang trong mình một trái tim khỏe mạnh nên chúng tôi muốn hỏi anh chị về thủ tục hiến tim tự nguyện.
Cái tin này thực sự sốc với anh chị lắm. Chẳng có ai muốn con mình sau khi mất đi còn bị mổ xẻ hết cả nhưng anh nghĩ kĩ rồi, bác sĩ nói đúng, con anh sẽ không sống vô ích khi có mặt trên đời này. Anh nói với chị nhưng chị:
- Không, con em sẽ không chết, không đời nào em đồng ý để mọi người làm chuyện đó với con em đâu.
Chị hét lên. Biết chị đau đớn tột cùng và vẫn không chấp nhận được sự thật này, anh ôm chặt chị vào lòng. Anh đâu ngờ, ngay trong cái đêm định mệnh đó, khi anh vừa chợp mắt một chút thì chị đã biến mất, cùng đứa con.
Cả nhà nhà nháo nhác đi tìm nhưng chị và con cứ như giọt mưa, tan xuống mặt đất là không để lại bất cứ dấu vết gì.
10 năm sau…
Anh vẫn không ngừng tìm kiếm chị và con. Ai nói gì, khuyên gì anh cũng không nghe. Anh nói sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Anh không tin chị đã mất, còn con anh, anh nhắc đến con, lòng đau quặn lại. Anh vẫn ở vậy, vẫn đợi chị quay về. Đêm nào anh cũng mơ thấy một gia đình nhỏ, có chị có con, để rồi tỉnh dậy, anh lại rơi nước mắt vì hụt hẫng, xót xa. Nào ngờ một ngày nọ…
Một đứa trẻ chừng hơn 10 tuổi một chút, hai tay ôm hai chiếc lọ mà nhìn qua, anh biết ngay bên trong đó đựng gì. Đi sau nó là hai người, một trai một gái, nhìn họ có vẻ giống một gia đình và anh đã đoán đúng. Nhưng điều khiến anh kinh hãi hơn, đứa trẻ kia chính là đứa trẻ năm đó xin tim mà con anh chị sẽ hiến tặng.
- Chúng tôi về đây là để cảm ơn anh. Nếu như không có trái tim của con anh thì con tôi đã không thể sống được đến ngày hôm nay. – Bố đứa trẻ nói
- Nhưng năm đó, vợ tôi đã bế con chúng tôi bỏ đi biệt tích cơ mà. – Anh ấp úng
- Nhưng sau đó, chị ấy đã trở về, làm thủ tục hiến tim cho con tôi. Chị ấy yêu cầu được giữ kín mọi chuyện và cầu xin chúng tôi cho chị ấy được thêm phần chăm sóc cho con tôi. Chúng tôi thực sự cảm động trước tình mẫu tử của chị ấy nên đồng ý. Rồi chị ấy bệnh nặng, chẳng qua khỏi. Tâm nguyện trước khi mất là cầu xin vợ chồng tôi, hãy thiêu chị và con chị mang về đây cho anh. Nhưng phải đợi thời gian là 10 năm. Chị ấy bảo, khi ấy, có khi anh đã quên chị và lập một gia đình nhỏ khác.
Clip tình mẹ con làm rơi nước mắt cư dân mạng.
Cầm hai lọ hài cốt trên tay, anh quỳ gục xuống, nước mắt rơi mà cổ họng nghẹn đắng lại. Chị thật tàn nhẫn với anh quá rồi. Anh đâu đã quên con, quên chị được. Đứa trẻ kia lại gần, gọi anh một tiếng bố mà anh bàng hoàng. Cặp vợ chồng nọ cũng xin anh hãy nhận nó làm con nuôi vì trong người nó cũng mang một phần dòng máu của anh. Anh ôm chặt đứa trẻ vào lòng như ôm đứa con năm xưa của anh. Anh nhìn lên trời, chắc chị và con cũng đang nhìn anh mỉm cười, mong anh sống hạnh phúc.
Clip cảm động về tình mẹ con chỉ 5 phút cả thế giới rơi lệ