Giải quyết cái ghế của ông Mùi chưa chắc bóng đá nội đã khá hơn, nhưng còn vướng mắc chỗ đó thì ắt còn lụn bại. Vấn đề là rất khó hạ bệ ông Mùi, trừ khi ông từ chức.
ảnh minh họa
Chủ tịch VPF Võ Quốc Thắng mới đây phát biểu "đâu phải chỉ cách chức ông Mùi là bóng đá Việt Nam phát triển". Ông Thắng nói đúng, nhưng có lẽ là chưa đủ. Bởi nếu ông Mùi còn ngồi đó, rất nhiều vấn đề bức xúc từ chuyên môn đến tâm lý, từ trách nhiệm đến niềm tin đều đang đi vào ngõ cụt.
Trưởng ban trọng tài Nguyễn Văn Mùi có hoàn thành nhiệm vụ của mình hay không, tất cả đều đã rõ. Hàng loạt sai phạm của giới cầm còi xảy ra liên tiếp, năm này qua năm khác, lỗi sau đè lỗi trước, thiên biến vạn hóa mà không có cách gì… "cầm máu". Người ta bảo nếu có văn hoá từ chức, hẳn là ông Mùi đã phải tự rời ghế của mình lâu rồi mới phải.
Đúng ra thì ông Mùi cũng đã… hy sinh chút đỉnh. Đấy là việc xảy ra hồi tháng 8/2016, khi các thuộc cấp của ông mắc quá nhiều sai phạm, đỉnh điểm là Hà Anh Chiến tưởng tượng ra quả 11 m và ông Mùi bị dư luận công kích cực độ.
Sự tồn tại của ông Mùi lúc ấy bị đem ra mổ xẻ. Tưởng như ông sẽ bị tước hết quyền lực, nhưng rốt cuộc, ông vẫn được bật đèn xanh cho an tọa ở vị trí quan trọng hơn, dễ thao túng hơn là Trưởng ban trọng tài.