13/3/16

Truyện ngắn 1.200: Ông già đi khám bệnh

Những liếp chuối, bờ tre chỉ mới bắt đầu trôi ở đằng sau lưng, ông già đã nói với giọng gần như tuyệt vọng: Chuyến này đi, không biết chừng nào mới về!


Truyện ngắn 1.200: Ông già đi khám bệnh
ảnh minh họa

Con trai mém xỉu. Trời đất, cha đừng nói xui. Xong chuyện mình về liền, chớ ở trển làm chi!

Ai mà biết trước chuyện tương lai! Giống như tía tao - ông nội của mầy vậy. Ổng biểu tao ngồi ở nhà chờ, để ổng chèo xuồng đi chà mấy bao lúa, lát về mua cho bọc cốm. Tao chờ tới tóc trên đầu bạc trắng, vẫn chưa nhìn thấy cái mũi xuồng của ổng quay về.

Thời đó chiến tranh giặc giã, bom rơi đạn lạc, bác Hai đã nói là xuồng của ông nội bị trúng bom, tan tành hết, chỉ sót lại mấy miếng ván!

Bác Hai mày thì biết khỉ khô gì, thằng chả lúc đó lớn hơn tao một tuổi chớ mấy, đều nghe người khác kể lại, có tận mắt thấy đâu!

Chữ “đâu” chưa tan khỏi miệng, bộ dạng ông già đã trở nên thảng thốt. Ấy là lúc chiếc vỏ máy xe tăng tốc, khách trên tàu vừa ra giữa sông cái, ông già nhìn thấy bụi lục bình chết khô trên miệng vó nhà ai đó, đòng đưa. Ông nghe hình như có tiếng đứt phựt của một sợi dây vô hình, mọc ở rún mình.

Lần đầu tiên ông già rời nhà đi khám bệnh xa. Mấy chục năm qua mỗi khi rêm mình, ho hen hay nhức đầu, sổ mũi... thì cứ ra vườn sau, bứt mấy loại cây lá ngày thường ưa hái làm rau chấm cá kho để làm thuốc. Mấy bài thuốc dân gian truyền từ đời thuở nào, vẫn còn khá hiệu nghiệm. Lần nặng nhứt, vài năm trước thì cũng chỉ quá giang xuồng hơn cây số tới nhà ông thầy. 

Đó là lần bị rắn hổ đất cạp vô ngón chân cái trong lúc cầm đèn đi bắt mấy con cóc về nấu cháo đậu xanh cho cháu nội.

Thầy lấy nọc xong xuôi thì ông lại quá giang xuồng về nhà, bữa sau tiếp tục vác cuốc ra rẫy, lên giồng chuẩn bị cho mùa mưa tới trồng khoai, tỉa đậu.

Ngoài lần được coi là nặng ấy, còn lại, mấy con vi trùng, vi khuẩn chẳng đời nào đủ sức vật ông già nằm trên giường vài bữa. 

Cứ mở mắt thức dậy, sau cữ trà sáng là ông thể dục thể thao bằng phảng hoặc cuốc. Trưa: chợp mắt chừng tiếng đồng hồ lại vác vá, cầm dao, không trên rẫy thì cũng ngoài ruộng. Tối về tắm rửa cơm nước xong, vác đờn qua nhà bạn tửng từng tưng vài ba câu vọng cổ.

Cưới gả, giỗ quảy, tết nhứt có khi còn nổi hứng quảy đờn đi dăm ba ngày, cà rịch cà tang bên thông gia gần xa. Chán chê rồi mới chịu về nhà. 

Trần thế thời buổi này, cỡ tuổi ông mà vừa biết cách làm vừa biết cách chơi như vậy chắc cũng chẳng có mấy người. Ông già thường tự hào về chuyện “phong lưu lành mạnh” theo kiểu của mình trước mặt đám con cháu trong nhà.

Vậy mà, vào một ngày, trời nắng mưa chẳng nhớ, con trai sau khi ngắm nghía hình dong của cha mình, bỗng vọt miệng: “Dạo này, con thấy cha hình như không được khỏe lắm!”.

Thêm vài lời phụ họa của mấy đứa dâu rể, rồi đám cháu nội, ông đã trở thành thiểu số phải phục tùng đa số. Chịu sự hộ tống của con trai, lên bệnh viện lớn để khám, để “coi thử có bệnh gì không”.

Bây giờ, ông già giống như một đứa trẻ ngoan, ngồi thu mình trước mặt bác sĩ ở bệnh viện cách xa quê ông mấy trăm cây số. Mỗi khi ông ngọ nguậy khó chịu vì phải ngồi chờ vị bác sĩ ngó nghiêng ngó ngửa các loại giấy tờ của mình, thì con trai lại đặt tay lên vai cha, dường như nó cố tình ấn ông dính chặt vào ghế. Ông già thấy chẳng thú vị gì khi ngồi trước một người mà mặt mũi lúc nào cũng bịt kín mít. 

Cứ thỉnh thoảng bác sĩ lại ngẩng đầu lên, để ánh nhìn đậu lại đâu đó trên người ông già hoặc triền miên chăm chú vào những giấy tờ có liên quan.

Chốc chốc, bác sĩ lại nhíu trán, nhăn mày và hình như còn cố nén cả tiếng thở dài. Có thể “đồ lòng” hay “phụ tùng” của ông đã hết hạn sử dụng rồi cũng nên. Ông già giật thót mình nghĩ thầm.

Bác sĩ đưa hồ sơ bệnh án của ông cho con trai giữ, kèm theo là cái toa thuốc loằng ngoằng những chữ. Con trai nhất mực không đưa cho ông coi, nói chữ của bác sĩ, cha đọc có ra đâu mà đòi coi.

Cha đợi ở đây, để con đi mua thuốc rồi mình ra bến xe về cho sớm. Kể từ lúc ấy, ông già có cảm giác rằng, bao nhiêu căn bệnh đã được phát hiện và cả chưa phát hiện ra trên thế giới này đều đang nằm xếp lớp trong cơ thể của mình.

Bọn chúng đang cố hết sức nhường nhịn nhau để được ăn càng lâu càng tốt miếng đất đã bạc màu sau hàng mấy mươi năm chịu cày bừa cấy hái.

Bác bệnh gì? Có lẽ bộ dạng xìu co của ông già ngồi trên ghế đá lúc này đã làm động lòng trắc ẩn vị bác sĩ ban nãy, nên tranh thủ lúc đợi bệnh nhân tiếp theo đã ra ngồi kế ông, bắt chuyện. Ông già suýt chút đã kêu trời.

Đến bác sĩ còn không biết mình mắc phải bệnh gì nữa. Nói xong, bác sĩ bỗng bật cười: Cháu đãng trí quá, mới khám cho bác cách đây ít phút! Bác cứ uống thuốc đúng theo đơn. Hết thuốc, nếu rảnh thì lên đây tái khám! 

Không kịp cho ông già hỏi lại câu nào, bác sĩ vội vã trở vào phòng và để lại chữ “rảnh” lăn lộn trong đầu ông già. Chắc bác sĩ nói khéo. Chớ nói thẳng thì là: uống hết thuốc mà vẫn còn cầm cự được thì hãy lên, còn không thì cứ ở nhà mà “lo lui”.

Nghĩ đến đó, ông già tưởng mình đã rút lại chỉ bằng hạt đậu nằm lăn lóc trên chiếc ghế đá ở cái bệnh viện xa lạ này.

May phước, con trai đã quay trở lại và nói với “hạt đậu”: Có mấy viên thuốc nhỏ xíu mà mắc tổ sư! Con trai cầm toa thuốc được nhà thuốc đánh vi tính lướt qua trước mặt, ông già đọc được mấy chữ Suy nhược cơ thể ở phần chẩn đoán.

Bực mình nhất là ở chỗ nghề nghiệp, chữ “già” cứ nhảy nhót liên hồi như muốn trêu ngươi!

Related Posts:

  • Truyện tranh: Thử lòng người yêu!Chỉ với một phép "thử" của người yêu mà chàng trai nhận ngay phải "quả đắng". Ảnh minh hoạ   … Read More
  • Sa PaBỗng nhiên, người anh từng thương yêu trở nên hoàn toàn xa lạ. ảnh minh họa Căn phòng dài, trần thấp, có ba cửa sổ. Các bức tường ốp ván ngả xanh. Buổi tối, sau một ngày đi bộ khắp các con đường quanh núi, Vinh hoàn toàn dễ… Read More
  • Chàng trai đau khổ vì là người đầu tiênTrong buổi hẹn hò đầu tiên, khi Tồ đang chuẩn bị hôn Tũn thì cô nàng lại thẹn thùng đẩy ra. ảnh minh họa Tũn đỏ mặt nói: - Từ nhỏ đến giờ, chưa có ai làm như thế này với em cả. Em sợ... Tý dịu dàng: - Yên tâm đi, anh tin em… Read More
  • Sự thật về cặp đùi trên bãi biểnNếu bạn nhìn thấy bạn bè đăng hình ảnh một cặp đùi khêu gợi trên bãi biển, thì chớ có tin vội. Cũng đăng ảnh đi biển như bao người, nhưng sự thật thì đây. Có thêm cách cho các cô gái đang FA thích "sống ảo". Cách mà thanh… Read More
  • Những “dị nhân” có mái tóc kỳ lạ nhất Việt NamMái tóc bện thành hình sư tử, hình trăn hay mái tóc có độ dài đến hơn 6m... nằm trong số những mái tóc kì dị xuất hiện tại Việt Nam. Những mái tóc này khiến cho chủ nhân của chúng nổi tiếng nhưng đồng thời cũng đem đến rất nh… Read More