9/3/16

Tình yêu có phải là một con đường lạc lối

Câu chuyện nói về một cô gái tên là Hải Vy và tình yêu của cô ấy. Câu chuyện sẽ bắt đầu bằng 1 buổi hội chợ. Tình yêu của cô bé Hải Vy sẽ xuyên suốt lớp 12, khi chia tay lúc thi đại học, và khó khăn khi Hải Vy làm việc tại công ty của 1 người mà cô yêu rất nhiều. Cô sẽ phải làm gì giữa tình và hiếu.


Tình yêu có phải là một con đường lạc lối
ảnh minh họa

Nhân vật:
– Vương Hải Vy, 16 tuổi, trường Greenstar, ko xinh như siêu sao nhưng cực kì dễ thương, IQ ko cao lắm ( thực ra là kém tệ!!!!!) ( Hải Vy”ném dép”: con tác giả khốn nạn), đanh đá, ương bướng, xấu tính, kibo, cao 1m58.( còn có anh trai nhưng chưa xuất hiện)
– Triệu Nam Phong: cao khủng khiếp 1m82, đẹp trai khỏi nói, nhà giàu nứt đố đổ vách, IQ cao tởm lợm 164, 17 tuổi, trường Greenstar, giỏi mọi thứ.( Hải Vy: hứ, thiên vị, sao ko khen người ta)
– Lưu Khánh Linh : con nhà cực giàu, cao 1m60, 16 tuổi, trường Greenstar, bạn thân của Vy.
– Hoàng Thiên Minh, Hoàng Thiên Nam: anh em, 17 tuổi, trường Greenstar. Minh: 1m83, IQ 144. Nam: 1m81, IQ 154.
– Còn lại sẽ giới thiệu sau trong suốt quá trình đăng

Chap 1 : kí ức

– Mẹ à, cho con đi hội chợ đi.

– Thôi được rồi,6 tuổi rồi còn nhõng nhẽo.
Sau một hồi năn nỉ ỉ ôi, khóc lên khóc xuống, ăn vạ như con nít, Hải Vy đã được mẹ đồng ý cho đi chơi hội.

– con biết thừa là nó đến chỉ để ăn cá viên thôi.

– anh hai ko đi thì thôi, đứng đó mà xỉa xói em hoài.GHÉT.
~~~~~~~~~~~~ Ở hội chợ ~~~~~~~~~~~~~

– Mẹ, con muốn ăn cá viên.

– Đây cô nương, khổ ghê.

– Mẹ, con đi chơi nha.

– Ừ! Cẩn thận nha.
Hải Vy đi dọc quanh khu hội chợ mà chẳng có cái nào nhìn ưng mắt. Chánnnnnnn
Bỗng. AAAAAAAAAA. Hải Vy hét lên khi nhìn thấy một con panda to khủng khiếp:

– MUA BẰNG ĐƯỢC, MUA BẰNG ĐƯỢC.
Cô bé chạy ra chỗ mẹ, vòi vĩnh, dọa nạt đủ kiểu, sau đó phấn khởi cầm tờ 500k chạy ra chỗ cửa hàng bán panda.

Đập vào mắt Hải Vy là một cậu nhóc xấu như ma lem, tay đang cầm con panda ( thực ra cậu bé này rất đẹp trai nhưng có chút gì đó ngang tàng, là một hotboy lid chính hiệu nhưng vì tội hớt tay trên của Vy nên giờ trong mắt Vy, cậu ta còn xấu hơn cóc ghẻ).

– Nam Phong, con ở đây chơi nha, mẹ ra nhà hàng đối diện bàn chuyện công việc, con đứng ngoan, thích cái gì thì mua. Lát nữa sẽ có vệ sĩ đến đón con và đưa con đi chơi, ha.

– Vâng. Nhưng mẹ à, con đã bảy tuổi rồi, mẹ đừng xem con như con nít được ko
(tác giả: con nít thấy rõ lại còn bày đặt)(Nam Phong:”ném dép” ai cho lên tiếng).
Sau khi người phụ nữ kia đi khỏi, Hải Vy chạy lại gần, miệng ngoác tận mang tai, giọng ngọt hơn mía lùi:

– Nam Phong ơi.

– Sao cậu biết tên tôi.

– Thì nghe mẹ cậu nói thế. À, Nam Phong đẹp trai ơi, cho mình con panda kia nhé, nha, mình thích nó lắm.

– Tại sao tôi phải đưa cho đứa biến thái như cậu.

– Cậu… nói ai biến thái.

– Cậu. ko quen biết mà gọi Nam Phong đẹp trai ơi,thấy ghê.

– Thôi mà, tớ thích nó lắm ý- Hải Vy mắt chớp chớp, mồm đớp đớp nhưng trong lòng thì chửi lên chửi xuống.

– Nhưng tôi mua rồi.

– A!!! Cậu nhắm mắt rồi kêu aaaa trong 1 phút thì tôi sẽ không làm phiền cậu nữa.

– Dễ ợt, xem nè, aaaaaaaaa…… ưm, … ặc.
Trong lúc cậu bé kia ngoác miệng ra kêu aaaaaaaa, Hải Vy nhét luôn 1 viên cá chiên vào miệng cậu bé, cướp lấy con panda rồi bỏ chạy:

– Cảm ơn đã trả tiền giùm a.
Hải Vy vừa chạy đi thì vệ sĩ của Nam Phong tới:

– giúp cậu chủ mau, nhanh ko chết nghẹn mất.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
10 năm sau.

Hải Vy đứng ở cửa hội chợ nhớ về kí ức năm nào. Cô khẽ mỉm cười và bước vào cổng sau đó hét lên.

– Let’ play.

Chap 2 : hội chợ

~~~~~~~~~ Trong hội chợ ~~~~~~~~~~~~~~~~
Hải Vy và Khánh Linh đang cố chen ra khỏi đám người đông đúc kia. Hải Vy bực thầm trong lòng:

– Ặc, mình chết ngạt mất. Sao năm nay cái hội chợ này đông thế không biết. AAAAAA!!!!!!!! Cái ông già to béo kia, giẫm vào chân mình rồi, quỷ tha ma bắt. Thật là, chen thế nào cũng không ra được, ôi, chết mất. Nếu tôi chậm chân thì sao còn cá viên để ăn chứ. PHẢI CHEN RA BẰNG ĐƯỢC.

Thoát ra khỏi đám đông, Hải Vy vỗ tay sung sướng, tay chống nạnh, cười vẻ tự mãn.

– Con khùng, đứng cười như điên.

– Tao oánh chết mày giờ, lề mề thì chớ còn xỉa xói người khác.

– Kệ tao.

– Thôi. Khánh Linh à, tao lạy mày, đi nhanh giùm cái, hết cá chiên là tao cho mày lên chiên thay con cá đấy.

– Hứ, con vì ăn quên bạn.

– Kệ tao, nhanh lên, tao đói.

– Chờ, tao đi guốc cao gót mà.

– Sang chảnh, đi hội chợ mà đòi đi cao gót, ngã cho vêu mồm thì sướng.

– Tao tát cho mày phù mỏ giờ, ăn nói luyên thuyên là tao cho mày cuốc bộ về nhà đấy.

– Hứ, bắt đầu lấy việc đi nhờ xe ra dọa kìa, đây ko sợ đâu.

– Vậy mai tao mách cô mày làm gẫy chổi của lớp.

– ÁÁ!!! Thôi mà, bạn tốt- ” con bạn khốn nạn”- làm thế mình dễ xa nhau, nhỉ?

– Tao biết mày đang chửi tao khốn nạn.

-………- “kinh thế”.

Sau một hồi tán dóc, chửi nhau đủ kiểu, K.Linh và H.Vy đã đến nơi, chỗ bán cá chiên.Nhưng lần này, Hải Vy còn mua thêm vài món khác nữa?(tác giả: con này ăn lắm thế, trư bát giới à?)(K.Linh: ừ, có khi vậy cũng nên)(H.Vy: đi chết đi).

Với trên tay là một đống cá viên và đồ ăn, H.Vy và K.Linh đi dọc các sạp hàng của hội chợ để mua thêm đồ. H.Vy muôn thuở chỉ mua đồ ăn, K.Linh thì mua trang sức (tác giả: cho hai con này đi hội chợ chỉ tổ phí tiền)(K.Linh và H.Vy:”ném dép” im lặng và đi chết đi).

Chap 3 : lịch sử lặp lại

Sau khi xem xét gần như tất cả các sạp hàng trong hội chợ, H.Vy và K.linh chán nản khi chẳng mua được gì ưng ý. Khi đi đến sạp hàng bán quà lưu niệm nhỏ ở gần cuối chợ, Hải Vy đã nhìn thấy một thứ khiến cô phải ngây người ra một lúc,con panda kia giống hệt con panda 10 năm về trước. Nó làm cô nghĩ đến cậu ấy, một cậu bé mà suốt 10 năm qua, Hải Vy luôn muốn nói lời xin lỗi. Năm nào cô cũng đến đây chỉ muốn tìm bóng dáng của 1 cậu bé mà cô luôn cất giấu trong tim, bất giác trong lòng, cô bỗng thấy xao xuyến.

– nè,mày sao thế.

– ko sao, chỉ là TAO THÍCH CON PANDA KIA QUÁ THÔI.

– CON KHÙNG. chẳng phải ở nhà mày cũng có một con panda mini hệt như thế à, caí con panda mà mày nâng niu hết mực í.

– ừ, nhưng con này to hơn, nó sẽ là bố của con kìa.

– dị quá đấy.

– kệ tao, sướng quá, đi mất, panda ơi mày có bố rồi kia, muahahaha.

– trời ơi Vy ơi, anh kia đẹp trai quá đi mất.

– anh nào.

– cái anh đang cầm con panda mày định mua ấy.

– hả, ờ đẹp trai thiệt.

– chết mất.

– Hả, what? AAAAAAAAAAAAAA Panda của tui.

Sau 0,001 giây định thần lại, H.Vy ngước đầu lên và trố hai con mắt ra nhìn, không thể nào!!!!!!!!!!!

Qoác! Qoác! Qoác!

Ở trước mặt H.Vy là một nam sinh cao ráo, mang một vẻ thư sinh, nho nhã, tay đang cầm con panda ngắm qua ngắm lại. Why? Why ? tại sao lịch sử lại lặp lại ngay lúc này.

-tại sao, đã vậy mình sẽ cho lịch sử lặp lại 1 lần nữa và con panda sẽ lại về tay ta. 10 năm trước và 10 năm sau sẽ chẳng thay đổi gì, mình sẽ là người chiến thắng. nhất định thế- Hải Vy nghĩ thầm.

Hải Vy xắn ống tay áo lên, sát khí ngùn ngụt, máu nóng từ chân bốc lên tận đỉnh đầu, mặt hằm hằm tiến lại gần cậu nam sinh kia. trong khi đó, Khánh Linh vẫn đang nhìn cậu chằm chằm, mắt tỏa ra vô số trái tim hồng.

Cháp 4 : Panda phải thuộc về ta

Hải Vy tiến lại gần nam sinh kia, mặt đen như đít nồi, mắt long sòng sọc, quát lớn:
– Này anh kia, trả con panda lại cho tôi, trả đây, tôi nhìn thấy con panda này trước mà.

Nam sinh kia quay ra,nhìn thấy khuôn mặt thần chết tái thế của Hải Vy thì giật mình, miệng hỏi:
– Này,cô bị làm sao thế? Mới chạy maraton xong hả, nhìn mặt kinh quá?

– Bộ tôi thân với anh lắm hả, tôi làm sao thì mặc xác tôi. ANH MAU TRẢ CON PANDA CHO TÔI!!!!!- Hải Vy gắt lên, cô đang rất bực mình khi cái tên kia cứ lảm nhảm mãi mà không đưa con panda cho cô( tại con này nóng nảy, người ta quan tâm thế mà bảo lảm nhảm, đáng iu chứ bộ)( Khánh Linh: nhất chí, quá chí lí)

– Cái con này, con gái có nứa, sao mà nóng tính thế!!!!!!!! – Khánh Linh lên tiếng. Cô nàng vẫn nhìn nam sinh kia say đắm, mắt chớp chớp, mồm đớp đớp đưa tình.

– Này, bạn cô làm sao thế? – nam sinh kia hỏi Hải Vy, cậu ấy thấy rùng mình khi Khánh Linh nhìn cậu với ánh mắt đó.

– Chậc, bệnh hám giai í mà, nó lại lên cơn, thông cảm.

– Cái con kia, im ngay không mai tao méc cô giáo mày phá hoại của công.- Khánh Linh bức xúc khi Hải Vy cứ liên tục làm mất hình tượng của cô trong mắt trai đẹp. T.T . Bạn thế đấy.

– Oahaha, bạn tốt iu dấu, mình tốt với nhau lắm mừ, làm thế mình dễ xa nhau, hi hi ” con này khốn nạn hết biết, vì sắc quên bạn”

– Tao biết mày đang chửi tao khốn nạn, lần thứ hai trong ngày, mày giỏi.

– O.o

– Tao còn biết mày bảo tao vì sắc quên bạn

– o.O….”con này biết đọc suy nghĩ của người khác á”

– Và tao không biết đọc suy nghĩ của người khác.

– O.O…… Mày… là … yêu quái hả?

– Không phải, con khùng kia. Những gì mày nghĩ đều hiện rõ mồn một trên mặt mày ấy. Con điên, dám bảo tao là yêu quái.

– Thôi, tao xin….. Á, đúng rồi, anh kia, đưa tôi con panda.

-…- con này nhớ dai dễ sợ, mình làm cho nó phân tâm mà nó vẫn nhớ, mà anh kia vẫn đứng như trời trồng, sao không chuồn lẹ đi chứ. Haizzzzz” KHánh Linh nghĩ thầm.

– Không được. Con gấu này của bạn tôi, nó không phải của tôi. Tôi lớn rồi còn chơi gấu bông, con nít dễ sợ, pê đê chắc.

– Thế bạn anh là pê đê hả?

– Gì? Không phải! Nó bảo là con panda này giống với kỉ niệm mối tình đầu của nó, nó nhờ tôi mua hộ, còn mình thì đi mua nước.

( Tác giả có điều muốn nói: Đây là lần đầu tiên Pi đăng chuyện nên chắc sẽ không được hay và dài, mong các reader thông cảm, Pi sẽ cố gắng để viết hay hơn. Các reader nhớ góp ý để mình rút kinh nghiệm hơn, THANK YOU VERY MUCH.)


Cháp 5 : Panda phải thuộc về ta 2

– Hả? Mối tình đầu?- Hải Vy giật mình khi nhắc đến 3 từ này. Cái cậu bé ngày xưa mà cô luôn nhớ nhung cũng là mối tình đầu của cô, cô muốn con panda này vì nó giống với kỉ niệm 10 năm trước của cô. Suốt mười năm nay, cô luôn nhớ đến cậu bé đó, thật không hiểu tại sao cứ mỗi ngày hội chợ mỗi năm, bước chân cô cứ vô thức bước lại gần gian hàng nhỏ ở cuối chợ- nơi mà cô gặp cậu bé kia. Nếu như ngày ấy, cô không ích kỉ, mà chạy đến làm bạn với cậu bé đó thì cô đã không nhớ cậu bé đó đến mức này, đau khổ thât! Cô bất giác cười nhẹ

– Mày làm sao thế Vy, tự dưng đứng như trời trồng vậy?

– Hả? À, tao đang nghĩ vẩn vơ thôi.- tiếng gọi của Khánh Linh kéo cô về hiện thực. Haizzz! Cô làm sao thế, tự dưng lại nghĩ đến người ta.

– Mày mà cũng biết nghĩ, mày đang tương tư ai thì có.

Bị Khánh Linh nói trúng tim đen, Hải Vy giật mình, mặt mày đỏ lựng. Cô thẹn quá hóa giận, hét toáng lên:

– Con điên, ai mà chẳng biết nghĩ. Hừ, cái cậu kia, bây giờ tôi sẽ suy nghĩ xem có lấy con panda đó ko, vậy nên, ngồi im đó cho tôi.

Hải Vy bắt đầu chìm vào suy nghĩ, cô có nên phá hỏng kỉ niệm mối tình đầu của người ta không, khó nghĩ quá. Nhưng nếu cô làm vậy thì kỉ niệm mồi tình đầu của cô, bố của con panda con kia ai cho cô. Cô có nên ích kỉ lần nữa ko? À, đúng rồi. Cái cậu kia nhờ bạn mua hộ thì chắc ko quan trọng lắm thì phải, Còn cô, cô phải đến tận nơi, đấu tranh kịch liệt để giành lấy con panda. Cô coi trọng nó hơn cái tên vớ va vớ vẩn kia. Cô có quyền được lấy con panda. Đúng, ko phải cô ích kỉ mà là tên kia ko biết quý trọng thôi.

– Suy nghĩ xong chưa má ơi, mất gần một phút của con rồi.- Khánh Linh than thở

– Đây, mày làm gì mà kibo thời gian với tao thế?

– Thời gian của tiểu thư đây là vàng là bạc đấy. Nhanh lên giùm.

– Xí, sang chảnh, xưng tiểu thư cơ đấy.

Thấy hai người con gái trước mặt mình, chỉ biết cãi nhau, bơ luôn mình, cậu nam sinh kia bực mình lên tiếng:

– Thế rút cuộc cô muốn thế nào?

– Tôi muốn con panda.- Hải Vy nói làm cậu nam sinh kia mém chút ngã ngửa?

– Dù thế nào cô cũng muốn có nó sao?

– Ừ! Dù thế nào đi chăng nữa.- Hải Vy nói chắc nịch.

– Tôi sẽ ko nhường cho cô đâu.- Cậu nam sinh kia kiên quyết ko kém

( tác giả: cả hai đều gan lì thì có; cả hai” ném dép”: im ngay ko ông oánh cho chết h con tác giả kia ; tác giả: nhân vật hư cấu mà đanh đá thế ko biết; cả hai” mắt sắc lẹm”: shut up; = =”)

– Vậy là cậu tự chuốc lấy à nhen- Hải Vy cười sắc lẹm

Related Posts:

  • Lời cầu nguyện linh ứng…Ở vùng nọ có mốt nuôi vẹt. Một phụ nữ phàn nàn với cha xứ: ảnh minh họa - Thưa Cha, lũ vẹt cái nhà con chỉ biết nói mỗi một câu: “Hi, chúng em là dân chơi nè! Các anh có muốn vui vẻ không ?” - Thật là tục tĩu! Ta sẽ giúp co… Read More
  • Loạt ảnh khiến người xem cười ‘sặc sụa’Trên đời này sao lại có những con người lạc quan và hài hước đến thế này chứ! Có thím nào ra đây “chạy thi“ với em không nào? Đây mới thực sự là táo "xịn" nè. Để em "nâng bước" anh lên nhé. Em cứ đề phòng "trời lạnh" bất… Read More
  • Cười lệch quai hàm với thảm cảnh bi hài của những thành phần chưa một lần may mắnĐây đích thị là những đứa con rơi mà thần may mắn không bao giờ dám nhận nên mới lâm vào thảm cảnh cười ra nước mắt như thế này. Mấy chục năm rồi mới được con cái tổ chức cho một bữa sinh nhật, không ngờ lại đốt nến quá tay… Read More
  • Lý do chàng trai muốn gặp người yêu mới của bạn gái cũGặp lại Tèo trong đám cưới một người bạn, Tý hớn hở vỗ vai hỏi: ảnh minh họa - Này Tèo, lâu quá không gặp. Định bao giờ cho tớ uống rượu mừng của cậu đây? Tèo lắc đầu: - Chắc còn lâu lắm. Tớ với người yêu cũ vừa chia tay rồ… Read More
  • Truyện cười: Chỉ vì món quà của cô thư kýCô thư ký tâm lý đã có một món quà đặc biệt khiến anh chàng phải ly hôn. ảnh minh họa John chuẩn bị làm thủ tục ly hôn. Nguyên nhân bởi tuần trước là sinh nhật của anh nhưng vợ anh đã không chúc mừng sinh nhật. Bố mẹ a… Read More