10/3/16

Nắm tay bước về vạch xuất phát

“Chị ơi, nếu như… em chỉ nói là nếu như thôi nhé! Nếu như chuyện tình cảm của chị gặp trục trặc, chị muốn đi tiếp hay là dừng lại?”


Nắm tay bước về vạch xuất phát
ảnh minh họa

“Chị không đi tiếp, cũng không dừng lại.”​

“Thế chị làm gì?”

“Chị sẽ quay ngược thời gian.”

“Quay ngược thời gian á? Để làm gì hả chị?”

“Thì là để viết nên một câu chuyện mới hạnh phúc hơn. Cơ mà sao hôm nay nhóc hỏi nhiều câu đã cảm vậy? Thích ai rồi có đúng không?”

“Làm gì có! Chỉ là em mới đọc được cái truyện hay hay trên mạng nên tò mò hỏi quâng bơ vài câu vu vơ vậy thôi.”

“Hả? Truyện gì mà khiến em trầm tư vậy?”​

“Là truyện: Nắm tay bước về vạch xuất phát.”

—-oOo—-

Nắm tay bước về vạch xuất phát.

GTNV 1

~*~*~

1. Cự Giải
Tại sao lại sợ mẹ như thế? Cự Giải cũng không biết lí do vì sao nó lại sợ mẹ như vậy! Chỉ là Cự Giải yêu mẹ, rất rất yêu mẹ nên mới sợ mẹ. Mẹ cấm Cự Giải không được yêu, nó ấm ức lắm nhưng lại không dám cãi. Người ta rõ ràng bày tỏ, rành rành ra trước mặt rồi mà vẫn ấp úng không chịu trả lời chỉ vì… sợ mẹ. Cơ mà lần đầu không nghe lời mẹ cũng có cái hay của nó! Không sợ nữa, yêu thì cứ yêu thôi.

242774_2ba9346281fdb8db9dad92694bfa4b1a.jpg

Cự Giải: “Mẹ ơi! Mẹ cho con yêu nha? Người ta đợi dưới cổng nhà mình lâu lắm rồi đó.”

2. Song Tử
Giống như tất cả đều do lỗi của Song Tử gây ra vậy! Nó có làm gì đâu. Tại tự nhiên người ta cứ đâm đầu vào thích nó ấy chứ! Không làm gì mà cũng bị hội đồng, tức lắm chứ! Thế mà người ta vẫn đứng ra bênh vực cho nhỏ đó đó. Đã thế thì bà đây yêu người khác, không thèm để ý đến ngươi nữa. Hứ!

hinh-nen-anime-cho-may-tinh-19.jpg

Song Tử: “Tại sao tao phải ghen tị với người khác trong khi bên cạnh tao có những thứ mà người khác không có?”

3. Xử Nữ
Lúc nào cái mặt cũng ưu tư, buồn buồn phiền phiền. Tất cả chỉ vì yêu nên nó mới thành ra như thế đấy! Xử Nữ lạnh lùng là thế, cao ngạo là vậy nhưng đứng trước mặt con bạn thân thì như bé con, chỉ thích làm nũng rồi dựa vào người nhỏ khóc nhè thôi! Nhiều lúc cũng tự hỏi tại sao bản thân mình lại buồn. Cơ mà câu trả lời luôn luôn là…

Ngan.jpg

Xử Nữ: “Buồn vì nó không vui. Đơn giản thế mà cũng hỏi.”

4. Bạch Dương
Khoảng lặng không muốn cho ai đụng tới, Bạch Dương luôn tự thích nhốt mình trong đó. Nhốt chán rồi lại tự mình mở khóa bước ra. Nụ cười trên khuôn mặt đều là giả, nó sống nội tâm hơn thế nhiều. Căn bản là không muốn người ta nhìn thấy mình trong tình trạng yếu đuối. Yếu đuối rồi, có níu người ta lại được không?

5e246d3b728061d51cdcdec90ee02791.jpg

Bạch Dương: “Đối với tao, quan trọng nhất trong cuộc đời này không phải gia đình. Mà là hai chữ ‘bạn bè’.”​

5. Thiên Bình
Gato với ba con bạn thân bao nhiêu năm, nhìn chúng nó cặp kè hết anh này anh nọ mà phát thèm. Ai biết được cuộc đời học sinh của Thiên Bình cuối cùng cũng kiếm được mảnh tình vắt vai. Cơ mà đó lại không phải là người mà Thiên Bình nó đặt tình cảm. Người ấy rất tốt, tiếc là nó không yêu. Nhưng theo Song Tử nói thì hình như nó bị lừa tình!!!

Béo.jpg

Thiên Bình: “Tại sao người được thích không khi nào là tao?”

6. Thiên Yết
Bạn thân bao nhiêu lâu, đến khi nhận ra tình cảm của mình thì đã muộn. Cậu ta lại thích một người con gái khác. Một người ích kỉ chỉ biết làm cậu ta bị tổn thương. Thiên Yết không hiểu vì lí gì mà cậu ta lại tin tưởng nhỏ tới vậy. Trong khi đó, người ở bên cạnh cậu ta lúc cậu ta buồn, cậu ta mệt mỏi thì luôn luôn là nó. Không phải Thiên Yết muốn làm người thứ ba, nhưng nếu tình hình bắt buộc thì phải làm thôi.

large.jpg

Thiên Yết: “Tất cả mọi chuyện tớ làm đều là vì cậu.”​

Chap 1

—-oOo—-

“Em muốn chia tay.”

“Mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu.”

“Em không muốn quan tâm nữa. Em mệt lắm rồi!”

“Anh không đồng ý.”

“Buông tay em đi. Em sợ lắm! Mình chia tay thôi.”

Song Tử nhắm mắt, lặng lẽ cảm nhận từng cơn gió khẽ thổi tới, lướt qua da thịt mình. Mệt mỏi là điều duy nhất mà Song Tử bé nhỏ cảm thấy lúc này. Nó đã đứng trên cầu này được cả tiếng đồng hồ và thu hút ba bốn nhóm người nhiều chuyện đứng lại tò mò rồi! Bọn họ cứ như sợ rằng nó sẽ làm điều gì đó dại dột nên đứng canh vậy. Song Tử nó đâu phải là loại người nhu nhược ấy đâu.

Bịch. Túi hoa quả trên tay Song Tử rơi xuống. Hai mắt nó trợn tròn nhìn người ấy. Cái con người mà cách đây vài phút vẫn còn nói qua điện thoại rằng yêu Song Tử rất nhiều, rằng khi nào nó về nước sẽ đem kiệu tám người ra tận sân bay rước nó về.

Người ta… đang hôn một cô gái khác ngồi vắt vẻo trong lòng người ta.

Vừa thấy Song Tử, người ta hốt hoảng đẩy cô gái kia ra. Trên môi người ta nếu để ý kĩ vẫn còn lưu lại vết son đỏ chót của cô gái xinh đẹp đó. Và đương nhiên, người ta sẽ giải thích rằng: “Mọi chuyện không như em nghĩ đâu.”

A! Cái kịch bản này Song Tử thấy quen lắm nà. Nhưng Song Tử không giống như mấy cô gái đó. Nó chẳng những không rơi một giọt nước mắt mà còn chạy xộc vào phòng, mặt đối mặt với người ta trước khi nhìn sang cô gái lạ, giọng lạnh tanh: “Ai đây?”

Cô gái cúi đầu sửa lại mái tóc bồng bềnh của mình rồi xách balo bước ra cửa: “Ngày mai em có phải tới học không vậy?”

“Không đâu.”

“Ra là học sinh.” Song tử gật gù.

“Em không sao chứ?”

“Sao là sao? Em không để ý đâu. Xuống dưới nhà gọt hoa quả em ăn đi. Túi kia mới mua em làm bể rồi.”

Không để ý á?

Nếu như là người khác thì Song Tử sẽ chẳng thèm để ý tới đâu. Đến một cái liếc mắt Song Tử cũng lười ấy chứ! Nhưng đằng này lại là anh – người khiến nó rung động lần đầu tiên trong đời. Vậy anh nói, nó có nên để ý không đây? Huống hồ, cô gái kia, lại là bạn học cùng lớp với Song Tử nó.

.

.

Tada~

Bước vào phòng khách, Song Tử giật thót khi trông thấy căn nhà nhỏ bé của mình được trang hoàng đẫy một màu hồng phấn cùng dòng chữ cắt dán nguệch ngoạc treo lủng lẳng trên tường: Welcome home *trái tim* *trái tim*

“Ôi trời đất!” Đứa nào chơi mất dạy vậy bay?

Từ trong phòng ngủ, một cái bóng lùn lùn nhỏ nhỏ chạy ùa ra, kéo theo sau là một đống ruy băng màu hường chói lóa. Con người lùn lùn chưa thấy người đã nghe tiếng, giọng oang oang như loa thùng: “Vợ ơi, anh nhớ emmmm…” Sau đó thì đương nhiên là một cái ôm ấm áp sau hơn mấy tháng xa cách nhau.

Xót xa nhìn bàn tay quấn băng chi chít cùng khuôn mặt thâm tím phần đuôi mắt, Song Tử lúc này đang vô cùng vô cùng là cảm động a~ Cục cưng của Song Tử thì ra vẫn từng ngày mong nó trở về. Đã vậy còn hy sinh cả một ngày ngủ nướng chỉ để cắt giấy dán tường trang trí nhà mới cho nó đến nỗi bị đứt tay luôn nè. Thương cục cưng quá đi!

Vén mấy sợi tóc mái lòa xòa che mất nửa khuôn mặt cục cưng, Song Tử vừa chạm nhẹ lên vết bầm đã nghe tiếng “a” rất khẽ từ con người kia. Nó nhăn mặt: “Lại đi uýnh nhau nữa phải hông?”

Cục cưng không nói gì, khuôn mặt đanh lại ngồi thụp xuống sofa. Song Tử mới đi có ba tháng đến trại huấn luyện đặc biệt mà biết bao nhiêu chuyện xảy ra. Đã vậy còn rủ nhau kéo đến ập vào đầu tiểu bảo bối đúng lúc không có Song Tử làm chỗ dựa bên cạnh. Thật sự nghĩ lại là cục cưng liền muốn khóc nga~

“Mẹ đánh.”

“Hả? Không phải chứ?” Ai kia trố mắt, nâng khuôn mặt trẻ con của cục cưng lên soi tới soi lui.

Đây không phải lần đầu tiên Song Tử nghe cục cưng của nó nói bị mẹ đánh, cũng chẳng phải lần đầu tiên nhìn thấy mấy vết đại loại như thế này. Nhưng mà lần này là đánh vào mặt nha, lại còn gần mắt nữa, nhỡ làm sao thì hối hận không kịp. Cái mặt baby của cục cưng nay xuất hiện một “vết chàm” màu huyết dụ, Song Tử nhìn mà xót hết cả người.

Đã nói đây là tiểu bảo bối của Song Tử mà!

“Thế giờ cô định tính sao?”

“Anh không về nữa, ở đây với em luôn.” Nói tỉnh bơ.

Quay mặt ra phía sau, Song Tử lén thở dài một hơi. Mới về đến nhà, chưa kịp nằm xuống cái giường đánh một giấc thì đã phải gánh cái cục đại đại nợ này vào người. Song Tử từ trước đến giờ chưa thấy có đứa nào dại bạn như nó!

“Thế thì gọi cho bố mày đi. Cho bác biết để mà đỡ lo.”

“Anh không gọi đâu.”

“Thế thì thôi. Vào xách vali ra đây, tao bắt taxi cho mày về nhà.” Mẹ cục cưng thì không nói đi, bả có quan tâm gì đến tiểu bảo bối này đâu. Cơ mà bố cục cưng thì khác, bác rất thương cục cưng kia.

“Một, mày có giúp tao không?” Mắt rưng rưng.

“No.”

“Hai, mày có chứa tao không?” Ngồi lên bệ cửa sổ.

“Never.”

“Ba, mày có nuôi tao không?” Ngả người ra sau, buông tay.

“Dạ con lạy mấy đấng! Xuống giùm con.” Nhanh tay chộp lấy áo của nhóc con chuyên đi ăn vạ, Song Tử dù muốn hay không cũng phải đồng ý nếu như không muốn có một vụ án mạng lãng nhách ở nhà mình.

Cục cưng chu môi: “Anh yêu em mà!”

“Thấy gớm quá đi. Không hiểu sao tao yêu được một con như mày nữa Xử Nữ.”

“Hì hì.” Giựt giựt áo, mắt cún con: “Vợ ơi, anh đói.”

Song Tử ôm mặt than trời. Nó thề là nếu ngày mai không đi kiếm được việc làm thêm thì chắc chắn hai con sẽ phải ôm nhau ngồi trong cái nhà này mà chết đói mất. Cái bụng không đáy kia thì biết ăn bao nhiêu cho đủ?

“Đợi.” Dứt câu, Song Tử quăng đống túi lỉnh kỉnh trên tay xuống ghế, te te chạy vào bếp làm bữa tối với sự giúp đỡ của Xử cục cưng.

Và dường như Song Tử bé nhỏ tội nghiệp đã quên một điều rằng, cái cửa sổ mà cục cưng của nó vừa leo lên… cách mặt mất chưa đến hai mét!

.

.

Làm bạn thân hơn bốn năm nay, Xử Nữ tin tưởng nhất có lẽ vẫn chỉ có Song Tử. Xử Nữ tuy mạnh mồm là vậy, hổ báo là thế nhưng khi đứng trước Song Tử, Xử Nữ giống như bị Song Tử lột trần từng tấm mặt nạ khiến nó chẳng thể sống giả tạo thêm được nữa.

Trước mặt Song Tử, Xử Nữ có thể thoải mái là chính mình. Có thể nhõng nhẽo, làm nũng, vòi vĩnh đủ kiểu và mặc nhiên những điều đó sẽ được đáp ứng nếu như nằm trong tầm kiểm soát của Song Tử. Có thể vô tư giận dỗi mà chẳng lo không có người dỗ dành. Có thể khóc thật lớn vì Xử Nữ biết, Song Tử sẽ luôn là người dang tay ra ôm nó vào lòng, làm chỗ dựa cho nó khóc đến chán thì thôi.

Còn nó thì thấy bản thân may mắn khi có một người bạn như Song Tử!

Nhớ lúc chỗ dựa của Xử Nữ bị chọn đi trại huấn luyện đặc biệt ba tháng ở nước ngoài. Cái buổi tối hôm trước khi ra sân bay, bốn đứa chúng nó xin phép bố mẹ tụ tập ngủ lại nhà Song Tử rồi khóc quá trời khóc. Đến sáng hôm sau, khi tiễn Song Tử, phải mất đến nửa tiếng thì chúng nó mới tách được nhau ra để Song Tử mang theo lưu luyến bước lên máy bay.

Chỗ dựa của nó vừa đi thì ngay lập tức sóng gió kéo đến. Bạn trai yêu nhỏ em kết nghĩa đòi chia tay. Mẹ tạo áp lực khiến Xử Nữ mệt mỏi muốn chết. Rồi thì gia đình lục đục, bạn bè giận nhau này nọ. Lúc đó, Xử Nữ thấy cần Song Tử ở bên cạnh biết bao nhiêu!

Biết bao nhiêu lần Xử Nữ chơi rạch tay, Bạch Dương với Thiên Bình không cản được liền lôi Song Tử ra. Ngay lập tức Xử Nữ chẳng buồn rạch nữa. Vì nó sợ Song Tử biết được sẽ buồn. Vì Xử Nữ sợ Song Tử sẽ khóc tại nó không nghe lời, thích tự hành hạ bản thân mình. Cũng vì lời hứa giữa nó và Song Tử trước khi Song Tử lên máy bay.

Rằng Xử Nữ sẽ không vì bất kì ai mà tự làm bản thân mình tổn thương…

Rằng Xử Nữ sẽ chỉ cười chứ không có khóc…

Bây giờ Song Tử về rồi, có phải Xử Nữ sẽ được khóc không? Nó sẽ không khóc một mình, sẽ dựa vào Song Tử mà khóc. Có được không?

“Ê, đang nghĩ gì thế?”

“Đoán đi.”

Song Tử im lặng nhìn vào mắt Xử Nữ hồi lâu, chậm rãi nói: “Có chuyện gì xảy ra lúc tao đi rồi đúng không?”

Xử Nữ bật cười. Đúng là người hiểu nó nhất có khác. Đoán một cái trúng phóc luôn!

“Tao với nó chia tay rồi…”

“Ừm. Nó lại mệt nữa đúng không?”

“Không. Lần này là yêu đứa khác.”

“Mày chịu được hả?”

“Tao vẫn ổn.”

“Nghe sặc mùi không ổn thì có.”

Xử Nữ cười nhạt: “Nhiều lúc tao ước gì mày đừng hiểu tao như thế.” Rồi lững thững ôm gấu bông vào phòng ngủ. Để lại bên cửa sổ một đứa lơ nga lơ ngơ như ngà mắc thóc ú ớ định nói gì đó nhưng mà lại thôi.

“Dù sao thì Bạch Dương cũng đã alo cho tao hết rồi chứ bộ.”

“Ở ngoài đó làm gì, vào đây đi. Tao buồn ngủ.” Thò đầu ra hét.

“Biết rồi, đợi tí.” Song Tử bĩu môi: “Ăn rồi ngủ, cứ như con nhợn.”

Trong phòng, cái con người lùn lùn nhỏ nhỏ một lần nữa thò đầu ra, càu nhàu: “Nhanh lên! Sao lâu thế? Lảm nhảm một mình ít thôi không tự kỉ bây giờ.”

Ôi mẹ ơi! Song Tử thề rằng nó sắp phát điên với cục đại đại nợ này luôn rồi. Tại sao nó lại có thể yêu thương, cưng chiều một đứa như Xử Nữ nhỉ?

Related Posts:

  • Giáo viên choáng váng trước bài văn ‘khó đỡ’ của học trò'Trong tất cả các loại lòng, em yêu thích nhất là lòng tự trọng. Tuy không ăn được nhưng nó thể hiện phẩm chất tốt đẹp của con người'. Lòng tự trọng là loại lòng được yêu thích nhất. Bên cạnh đó thì nhan sắc thật sự của soá… Read More
  • Tụi nhóc ‘ngất trên cành quất’ khi đang đánh chénĐang ăn giở nhưng bất chợt cơn buồn ngủ ập đến khiến cho các nhóc tì không thể cưỡng lại nổi. Kem ngon quá, nhưng mà con... Khò... khò.... Ngủ rồi nhưng cái miệng vẫn bắt con ăn này. Đã bảo là con buồn ngủ lắm rồi còn bắt… Read More
  • Mình sẽ gặp lại nhau vào một ngày duyên đến"Anh giờ ở đâu?" - Tôi lặp đi lặp lại câu hỏi ấy trong suy nghĩ, nữa muốn tìm anh, nữa lại sợ. Sợ điều gì tôi không rõ nữa. Rõ ràng con người ta luôn mâu thuẫn với chính bản thân mình. Người ta luôn muốn tốt cho người mình yê… Read More
  • ‘Vỡ a lô’ vì giúp thằng bạn tán gáiDuyệt kịch bản lần cuối cùng, tôi lấy cái ví rỗng nhét căng giấy lộn vào và tự tin bước vào quán. ảnh minh họa Mới sáng đã nhận tin nhắn của người yêu: "Trưa nay cho em đi ăn nhà hàng hải sản Nhật Bản nha anh!" Chết thật rù… Read More
  • Tác dụng thần kỳ của thuốc thông minhTũn chi một số tiền lớn để mua thuốc kích thích trí não theo lời quảng cáo trên mạng. Ảnh minh hoạ Sau khi nhận được thuốc và xem xét kỹ lưỡng một lượt, Tũn tức tối nói với chồng: - Trời ạ, anh xem này. Thành phần thuốc toà… Read More