Mẹ em gọi điện thoại lên cho em báo tin: “Ở nhà thằng Hưng nó cắt nát ảnh cưới, nó ghi bậy bạ sau ảnh là mày theo trai bỏ chồng, mày ăn nằm với trai… rồi nó tung khắp làng xóm kia kìa”.
Công việc đang tiến triển tốt thì người yêu em giục cưới, anh ấy nói cưới rồi sẽ mở cho em một tiệm làm đẹp ở quê, nghe mùi mẫn nên em đồng ý cưới. nào ngờ ngay từ tháng đầu tiên về nh
Chúng em cưới nhau được hơn 2 tháng thì mâu thuẫn liên tiếp xảy ra, phần vì cả hai còn trẻ con, phần vì bố mẹ chồng quá khắt khe, quá cổ hủ nên mọi chuyện mới ra nông nỗi này.
Em sinh năm 1996, quê ở Nam Định, chồng em hơn em 3 tuổi người cùng quê, xóm trên, xóm dưới. Chúng em quyết định kết hôn khi còn quá bồng bột, chưa suy nghĩ đến tương lai gì, chỉ biết cứ yêu là cưới thôi. Thế rồi sau đám cưới “con nít” ấy là cả một nỗi đau tột cùng, và sự hối hận muộn màng phía sau.
Trước khi lấy chồng em đang làm việc ở Hà Nội, học hết lớp 11 thì nghỉ học, không phải vì gia đình quá khó khăn mà em nghỉ học, chỉ vì học không giỏi, chán nản nên em nhất quyết nghỉ học rồi lên Hà Nội học việc trong một spa làm đẹp. Em thích nghề làm đẹp, nên từ khi bước chân vào nghề làm đẹp cho người khác em luôn cố gắng hăng say học hỏi.
Công việc đang tiến triển tốt thì người yêu em giục cưới, anh ấy nói cưới rồi sẽ mở cho em một tiệm làm đẹp ở quê, nghe mùi mẫn nên em đồng ý cưới. nào ngờ ngay từ tháng đầu tiên về nhà chồng làm dâu em đã thấy hối hận. Chồng em còn trẻ, còn phụ thuộc gia đình, đặc biệt là mẹ, nên mọi thứ trong nhà dường như anh ấy đều phó mặc cho mẹ quyết định. Ngay cả việc của vợ, mẹ chồng em nói ở quê không ai có tiền làm đẹp nên nhất quyết không cho em mở cửa hiệu như lời chồng em đã hứa trước đó. Thay vì làm bà chủ tiệm spa thì mẹ chồng em lại yêu cầu em nghỉ việc ở Hà Nội theo chân mẹ ra ngoài chợ bán rau.
Em còn trẻ, chỉ mới vừa nghỉ học không lâu, bạn bè còn nhiều vậy mà mẹ chồng em đành lòng bắt em phơi mặt ra đường bán từng mớ rau, trong khi bà được ngồi trong ki ốt mát mẻ. Những khi bạn bè họp lớp đến mua rau về nấu nướng liên hoan em luôn mang cảm giác tự ti, e ngại, tủi hờn và xấu hổ nữa. Đêm nào em cũng khóc, còn chồng em thì chỉ biết đến điện tử, bạn bè hội họp suốt.
Ngày chơi điện tử, đêm về nghịch điện thoại. Hễ em nói gì là anh ấy đều gạt đi và bảo em đi hỏi ý kiến mẹ. Đến tháng thứ 2 sau khi cưới thì chồng em dở thói vũ phu mà trước đây chưa bao giờ anh ta bộc lộ ra khi yêu em.
Nhiều lần chồng em ngang nhiên đánh em, tát em đến ù tai trước mặt bạn bè và gia đình. Ngày còn ở nhà với mẹ đẻ em được mẹ chiều chuộng, “nâng như nâng trứng”, vậy mà đi lấy chồng em trở thành bao cát để chồng em trút giận. Còn bố ẹm chồng, gia đình chồng em chỉ biết dương mắt nhìn con trai đánh vợ. Họ còn nói tại em không an phận, hay cãi lời chồng.
Ngày chơi điện tử, đêm về nghịch điện thoại. Hễ em nói gì là anh ấy đều gạt đi và bảo em đi hỏi ý kiến mẹ. (Ảnh minh họa)
Bố mẹ đẻ em nhiều lần thương con nên muối mặt đến “thương lượng” với gia đình chồng, nhưng lần một, lần hai chồng em còn to tiếng chửi luôn bố mẹ vợ. Từ đó, bố mẹ em không bao giờ bước chân sang nhà thông gia nữa, chỉ thi thoảng gọi điện hỏi han em. Mẹ em khóc nhiều lắm, thương con, trách con vì ngày xưa không nghe lời khuyên cứ đâm đầu nhất quyết lấy chồng cho bằng được.
Chịu mãi không được, 4 tháng sau khi lấy chồng em quyết định ly hôn. Nhưng nhà chồng làm khó em, nhất quyết không đồng ý. Em chỉ còn cách ly thân trước, rồi tính ly hôn sau. Dù có bị ngăn cấm nhưng hôm đó em vẫn nhất tay trắng rời khỏi nhà chồng lên Hà Nội xin việc. Ở Hà Nội em lại tiếp tục xin đi làm lại ở Spa trước kia em làm. Ở đó, nghe lời khuyến của các chị lớn tuổi, cuối cùng 2 tháng sau em đã chính thức ly hôn được chồng.
Tưởng đâu chuyện đã xong xuôi, vậy mà vài tháng sau gã chồng mất hết tính người ấy lại bày trò “bẩn thỉu” để bôi nhọ em. Mẹ em gọi điện thoại lên cho em báo tin: “Ở nhà thằng Hưng nó cắt nát ảnh cưới, nó ghi bậy bạ sau ảnh là mày theo trai bỏ chồng, mày ăn nằm với trai… rồi nó tung khắp làng xóm kia kìa”.
Em không hiểu sao trước đây em lại yêu được người đó, lại đồng ý kết hôn với anh ta. Giờ đây, dù tin hay không thì tiếng đồn em bỏ chồng theo trai đã vang khắp xóm làng, làm sao em có thể sống yên ổn với tiếng đồn thất thiệt đó. Còn gia đình em, bố mẹ và 2 em nhỏ của em nữa. Miệng thiên hạ đâu dễ nghe. Em nên làm gì để có thể xoa dịu mọi chuyện, để có thể sống cuộc sống bình yên?